Ăn cơm xong, từng lượt rời .
Bởi vì Chu Lễ Kiến tăng ca nên tối nay về, Thẩm Bội Tuệ tự nhiên mà Triệu Ức Từ giữ , An Nhiên và Duyên Xuyên cũng .
Vừa khỏi phòng tắm, Hà An Nhiên hoảng hốt Chu Duyên Xuyên đang bên cạnh cửa.
“Sao còn ngủ?”
Chu Duyên Xuyên tự nhiên vươn tay ôm vai cô: “Chờ em mà.”
Hà An Nhiên căng thẳng xung quanh, đó lấy cánh tay vai xuống.
“Chờ em?”
“Ừ” Chu Duyên Xuyên gật đầu, một lát , đột nhiên nghĩ đến gì đó: “Em và Tụng Nghị thế?”
Bàn tay đang lau tóc của Hà An Nhiên lập tức cứng đờ.
“Vì hỏi như ?”
“Không khí giữa hai kỳ lạ.” Chu Duyên Xuyên thẳng . Đây một hai, từ đầu tiên cô và cô gặp cách đây bảy năm, nhận thấy .
Hà An Nhiên vẻ thoải mái mỉm : “Anh nghĩ nhiều , em và chị thể chuyện gì lạ ?”
Nói xong, cô thẳng về phòng .
Chu Duyên Xuyên suy tư bóng dáng của cô. Vài giây , nhanh chóng đuổi theo.
Đi đến cửa phòng ngủ, Hà An Nhiên mở cửa chuẩn , nhưng Chu Duyên Xuyên vẫn cứ bên cạnh .
Cô khỏi xoay : “Anh còn theo em gì?”
“Ngủ.”
Chu Duyên Xuyên một cách lưu loát khiến Hà An Nhiên suýt nữa hộc máu: “Anh… Anh ngủ ở phòng em?”
“Chứ nữa, mà phòng cũng .”
Hà An Nhiên hết chỗ .
“Anh đùa cái gì , mau về ngủ .” Cô vươn tay đẩy , cô cô Triệu và bắt gặp.
tay cô vươn thì Chu Duyên Xuyên nắm trong lòng bàn tay, kéo cô về phía , cô liền rơi vòng ôm của .
Hà An Nhiên giãy giụa theo bản năng: “Anh điên , nếu thấy thì ?”
Chu Duyên Xuyên gì, chỉ cô đang giãy giụa trong n.g.ự.c . vài giây liền hối hận, áo ngủ của cô quá mỏng, cô cứ cọ xát lung tung như , cả đều cô nóng lên.
Hà An Nhiên cũng nhạy bén nhận thấy bàn tay đang nắm tay càng ngày càng nóng rực, cô ngẩng đầu , kết quả một sức mạnh kéo đến phòng .
Sau khi cửa, một tiếng “cạch” vang lên, cửa đóng , mà cô cũng thuận thế đè lên cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-79.html.]
“Làm gì đấy?”
“Làm.”
Hà An Nhiên: “…”
Hơi thở nóng rực của phả xuống, giây tiếp theo, môi cô nhẹ nhàng cắn. Bàn tay đặt gáy cô, đẩy cô về phía , chiếc lưỡi vô cùng dịu dàng dây dưa.
Trong chốc lát, tim Hà An Nhiên đập như sấm, Chu Duyên Xuyên thì nhiệt huyết sôi trào. Anh bế ngang cô đặt lên giường, chút khách khí đè lên.
...
Trong phòng việc yên ắng đột nhiên vang lên tiếng điện thoại, xung quanh đều khỏi ngẩng đầu chủ nhân của chiếc điện thoại đó.
Chủ nhân của chiếc điện thoại dường như còn nhận thấy, vẫn duy trì động tác của , giống như là đang xuất thần, trong tay đó cầm bút vẽ, chiếc bút chạm tờ giấy, vẽ lên một điểm đen nhỏ.
“Nghĩ gì đấy, điện thoại rung kìa.” Tôn Duyệt khỏi đưa tay chọc cô.
Hà An Nhiên phục hồi tinh thần , thấy nhân viên nhà đều thì lập tức cảm thấy hổ: “Ngại quá, thất thần.”
Vừa trong đầu cô tất cả đều là buổi sáng hôm nay, cô khỏi phòng Chu Duyên Xuyên, lúc Triệu Ức Từ bắt gặp.
Bị bắt gặp đáng sợ, cô thể là cô đến gọi Chu Duyên Xuyên rời giường, nhưng đáng sợ chính là, cô còn kịp mở miệng chuyện thì eo ôm lấy từ phía .
“Giờ còn sớm, ngủ thêm một lát nữa?” Nghe giọng của , hình như còn tỉnh ngủ, chắc cũng Triệu Ức Từ đang cách hai họ xa.
Lúc Triệu Ức Từ kinh ngạc đến mức miệng thể nhét một quả trứng gà, bà chằm chằm hai họ vài giây, Chu Duyên Xuyên cũng tỉnh táo hơn ít, thấy Triệu Ức Từ đang bên thì biểu tình gì lớn, chỉ vân đạm phong khinh [1] .
[1] Vân đạm phong khinh: mây gió điềm nhiên, chỉ sự bình tĩnh, ung dung.
“Mẹ, dậy sớm ?”
Xung quanh yên ắng.
“Giờ còn sớm, ngủ thêm một lát .” Nói xong, liền ôm cô về phòng ngủ.
Trong đầu cô lập tức chạy qua một ngàn chữ “F*ck you”.
Đến lúc ăn sáng, ánh mắt Triệu Ức Từ cô cứ là lạ, cố ý vô tình đều hướng đến cổ cô, bởi vì cổ cô dấu hôn đêm qua Chu Duyên Xuyên lưu .
Cô cưỡng ép đừng nghĩ nữa, nếu còn nghĩ, cô thật sự sẽ tức hổ mà chết.
Cô lấy điện thoại xem, là tin nhắn .
Từ Diễm.
Hôm qua cô gửi tin nhắn cho , hôm nay mới đáp …
‘Không ’
Chỉ ngắn ngủi hai chữ như , cô mơ hồ nhận thấy sự khách khí xa lạ giữa cô và Từ Diễm. Giữa và cô rõ ràng là như thế, cô và quen bảy năm, từng xảy chuyện như .
Bàn tay đang cầm điện thoại của cô nắm chặt, đột nhiên cô hỏi Từ Diễm, rốt cuộc quan hệ giữa và cô là gì? Cô nghĩ nghĩ thật lâu, cuối cùng chỉ thể nghĩ đến một nguyên nhân, đó là Từ Diễm và Bùi Nhạc ở bên , Bùi Nhạc hy vọng và cô quá thiết.