Giọng mà Renee bốn năm thấy vẫn lạnh lẽo và xa xăm như cô nhớ.
Renee lặng lẽ lắng , vẻ mặt bình thản, chút d.a.o động.
- Ừm, … Hunt, xin phiền …
Elon ngờ Stefan nhận cuộc gọi nhanh đến , nên ông lo lắng và lắp bắp.
- Chuyện là thế ... Cháu gái , Renee, trở về Thành phố Biển hôm nay. Thật bất ngờ khi gặp con bé bao nhiêu năm mất tích. Mấy năm nay chăm sóc , nên mời đến nhà dùng bữa cùng Renee. Cậu...
- Không cần .
Ở đầu dây bên , Stefan từ chối chút do dự xúc động.
Sau đó, thêm gì nữa, cúp máy.
- Hunt... Hunt?
Elon gọi thêm vài nữa nhưng chỉ nhận tiếng ngắt kết nối.
Ông thử gọi , nhưng hình như Stefan chặn ông.
- Ren, đừng bận tâm... Chắc Hunt bận lắm. Dù cũng là CEO mà. Cậu sẽ thử với điện thoại của Mandy .
Elon liếc Renee với vẻ mặt tội và ngượng ngùng, sợ Renee sẽ cảm thấy tổn thương.
Ông ngờ Stefan, luôn chăm sóc chu đáo cho gia đình Barnes, đột nhiên trở nên khó gần như . Rõ ràng là đang tránh mặt Renee. Renee chắc hẳn buồn về chuyện !
- Không !
Renee nhún vai và mỉm .
- Nếu đến, chúng sẽ chuẩn chỗ cho . Nếu đến, sẽ ăn thêm. Không cả.
Renee hề tỏ bình tĩnh. Stefan giờ chỉ là một xa lạ mà cô từng quen . Anh chẳng thể khơi gợi chút cảm xúc nào trong cô.
Lông mày Mandy nhíu , vẻ thất vọng hiện rõ khuôn mặt. Cô lắc đầu liên tục.
- Chậc Chậc Chậc, sai về . Anh nên mạnh mẽ lên. Anh thậm chí còn đủ can đảm để ăn một bữa cơm đơn giản với Ren, khi Ren còn thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-vo-cu-khong-the-cham-toi/chuong-384.html.]
- Con nhóc, con gì chứ? Bố vẫn giữ quan điểm của . Nếu con quên thì con chẳng quan tâm. Con chỉ hành động ngượng ngùng nếu quên thôi. Cậu Hunt luôn là một thẳng thắn. Việc đột nhiên hành động như , chắc hẳn là vì vẫn quên Ren, nên sẵn sàng gặp con bé. Để lúc nào đó bố sẽ hỏi ! - Elon .
Renee khúc khích và .
- Ông nghĩ quá . Một CEO quyền lực như từ chối ăn cùng những bình thường như chúng chẳng là chuyện bình thường ? Hơn nữa… mối quan hệ của chúng ngượng ngùng. Việc tránh mặt để tránh hiểu lầm với yêu hiện tại cũng dễ hiểu thôi.
- !
Mandy xoa cằm gật đầu.
- Mấy năm gần đây, mối quan hệ định với cô gái Desrosiers đó. Phóng viên thường bắt gặp họ hẹn hò nghỉ mát. Em nghĩ giờ chắc quên chị .
- Không, , nghĩ …
Elon quan điểm khác.
- Cậu là đàn ông nên hiểu đàn ông. Nếu một đàn ông thực sự quên một phụ nữ, sẽ chăm lo cho gia đình phụ nữ đó. Cậu Hunt chăm sóc chúng bao nhiêu năm nay và năm nào cũng đến thăm mộ bố cháu. Trông chẳng giống như quên cháu .
- Vậy tại từ chối ăn cơm với Ren? Sao tìm bạn gái mới? Chẳng điều đó khiến thành một tên khốn nạn ?
Mandy bỗng nhiên trở nên hào hứng. Cô nắm lấy tay Elon và .
- Bố, cược ? Con cá là Hunt quên Ren …
- Không, , bố bỏ cờ b.ạ.c !
- Không . Nếu bố thắng, con sẽ rửa bát cả năm!
- Ồ, thì . Nếu , bố cá là Hunt vẫn quên Ren. Nếu con tin, cứ chờ xem…
Hai cha con cãi nảy lửa, thậm chí còn cược.
Renee nên nên . Cô lặng lẽ rời khỏi chiến trường và dạo quanh nhà.
Nhà của Elon sang trọng. Đó là một ngôi nhà đơn sơ nhưng ấm cúng. Ở trong nhà, bằng cách nào đó, cô cảm thấy ấm áp và thư thái.
Trên giá đàn piano trong phòng việc, một bức chân dung gia đình. Gia đình ba của Elon, gia đình ba của Renee, và cả ông bà khuất của cô đều mặt trong đó.
Renee dừng bức chân dung và chằm chằm nó một lúc lâu. Mắt cô dần đỏ hoe.
Cô đang ở độ tuổi thiếu niên trong bức ảnh. Bố cô còn trẻ và xinh . Đó là thời gian hạnh phúc nhất trong cuộc đời cô.