Người Vốn Phong Lưu - Chương 161: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:29:04
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn mới đến gần, còn xuống, một ở Lưu phủ tiến lên chặn , thanh thanh : “Trần gia lang chủ, vị trí của các ở đây.”

Hắn dẫn Trần Nguyên đến chỗ thứ bốn bên trái.

Trần Nguyên , gương mặt đoan chính của sầm xuống, cả giận : “Là ý tứ của ai ? Lang chủ của nhà ngươi ?”

Hiện tại, tuy rằng dòng đang thong thả nhưng mỗi một sĩ tộc đều tự giác biểu hiện vẻ ung dung khéo léo. Giờ phút Trần Nguyên sầm mặt, tuy rằng giọng lớn, nhưng cũng khiến cho ít chú ý.

Đối với quý tộc cho tới bây giờ, thể diện đều là xếp hạng đầu tiên. Bọn họ chỉ cần vị trí sắp xếp thì sẽ hiểu ngay.

Người của Lưu phủ ước chừng tầm 30 tuổi, trắng trẻo thể diện. Hắn liếc Trần Nguyên đang sầm mặt, chỉ một cái, trong ánh mắt của ít nhiều ẩn chứa khinh thị.

Trần Nguyên vốn chỉ tức giận, giờ phút thấy ánh mắt khinh thị của thì lập tức thăng cấp trở thành phẫn nộ.

Mặt đỏ lên, chuẩn rít gào, chỉ vị trí thứ nhất bên trái, thận trọng thi lễ, : “Vị trí , là cho Lang Gia Vương Thất.”

Trần Nguyên hãy còn .

Người chỉ vị trí thứ hai, : “Vị trí , là cho Nhiễm Mẫn Nhiễm tướng quân.”

Hắn chỉ vị trí thứ ba, cất cao giọng : “Vị trí là cho Tôn Diễn Tôn tướng quân.”

Nói tới đây, tà nghễ Trần Nguyên, hỏi ngược : “Lang chủ cho rằng, trong ba , ai ở ?”

Trần Nguyên chỉ vị trí của Tôn Diễn, với giọng lạnh lùng: “Đó chỉ là một thiếu niên dứt sữa, mà cũng tư cách ở Trần phủ chúng ư?”

“Là phía lang chủ Trần Nguyên !” Dừng một chút, gương mặt lộ một nụ trào phúng, : “Nếu là Trần Công Nhương đến, tất nhiên ngài tư cách ở vị trí thứ ba. mà Trần Công Nhương là trưởng giả trung hậu, cũng đến mức cùng tranh cãi cái gì thứ ba thứ bốn!”

Trần Nguyên giận dữ, quát: “Ngươi, ngươi tiện nô !”

Người của Lưu phủ ngẩng đầu, vung tay áo, ngạo mạn : “Ta là tiện nô, nhưng mà, là nô của Lưu phủ. Nếu lang chủ tức giận, vẫn nên trở về Trần phủ .”

Dứt lời, xoay bước .

Trần Nguyên thật ngờ, chỉ một hạ nhân nho nhỏ của Lưu phủ cũng dám thèm coi gì, khỏi giận dữ, đỏ mặt, thở hổn hển, thật vất vả mới bình tĩnh một chút thì đối diện với ánh mắt chê đang xem náo nhiệt ở bốn phía.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-von-phong-luu/chuong-161-nguoi-von-phong-luu.html.]

Mặt Trần Nguyên càng đỏ hơn.

Lúc , mấy giọng bay trong tai : “Trần Nguyên , tuy rằng ngày thường tướng mạo đoan chính, nhưng cũng là kẻ tầm thường nóng vội sốt ruột, bôn ba sự vụ. Nghe vì cầu xin Nam Dương vương một chức quan mà tặng cho Nam Dương vương một nữ nhi.”

“Thật ? Xem chỉ là một tiểu nhân tục tằng.”

“Tiểu nhân thì , nhưng mà đúng là ngụy quân tử.”

Thời điểm quý tộc đầy ở sảnh đường, tiếng nghị luận nhẹ nhàng phiêu đãng, chút khách khí truyền trong tai Trần Nguyên!

Trần Nguyên thấy mặt càng thêm đỏ hồng.

Một bên Trần Vi trơ mắt phụ chịu nhục, nàng đỏ mặt, rung rung liên tục với Trần Dung: “Đây, đây là chuyện gì ? Ngày xưa phụ tham dự yến hội, nào mà ở tháp thứ hai? Vậy mà lúc Lưu gia khinh đãi, một hạ nhân Lưu phủ vũ nhục, còn nhạo.”

Nàng nắm tay Trần Dung, vội vàng : “A Dung, bảo đây là ?”

Nàng thật sự nóng nảy, hốc mắt đỏ hồng, nước mắt cũng lăn xuống. Với nữ lang như nàng , thanh danh địa vị của phụ mẫu trực tiếp liên quan đến tiền đồ kết hôn của nàng . Mọi vũ nhục phụ nàng , cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến thanh danh của nàng .

Bên cạnh Trần Vi gấp đến độ nước mắt chảy ròng ròng, Trần Dung cũng mang vẻ mặt kinh dị, nàng cảm giác hạ nhân Lưu phủ , mấy nghị luận cũng thế, rõ ràng là nhằm hết Trần Nguyên. Hay là, Trần Nguyên đắc tội với một nhân vật lớn nào đó?

Bên tiếng nghị luận càng ngày càng vang.

Dần dần, càng ngày càng nhiều ánh mắt tụ tập Trần Nguyên, trong ánh mắt trào phúng, cũng thương hại.

Dưới ánh mắt của , gương mặt đoan chính của Trần Nguyên càng ngày càng đỏ.

Rốt cục, chịu nổi, vung tay áo dài, xoay bên ngoài.

Hắn , Trần Vi cũng thất thần, một hồi lâu, nàng phản ứng , vội vàng buông tay Trần Dung , cũng chạy ngoài.

Lần , trong chủ nhân Trần phủ chỉ còn một nữ lang như Trần Dung.

Trần Dung cũng nghiêng đầu ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định theo.

Khi nàng chạy đến quảng trường, xe ngựa của Trần Nguyên rời , xe ngựa của Trần Vi cũng đang chạy Lưu phủ.

Mê Truyện Dịch

Loading...