Nàng nháy mắt, vẻ mặt nghiêm túc với bọn họ: “Đó là thật sự giận dữ. Ha ha, Vương Thất lang chọc giận, cũng Trần Nguyên thể chịu nổi !”
Nàng tới đây, thấy chúng phó vẫn mang vẻ mặt mơ hồ, nàng cũng thêm, liền đẩy Bình ẩu , chạy trong phòng.
Vừa mở cửa, nàng còn ca hát.
Một , khi Trần Tam lang theo nàng tới hội của danh sĩ, một trong đó nhục nhã , kết quả, cho tới bây giờ, vẫn còn co đầu rút cổ ở trong nhà, cũng dám cùng hồ bằng cẩu hữu của du ngoạn.
Thậm chí, Trần Nguyên bắt tay , chuẩn ruộng và cửa hàng ở Kiến Khang cho , để thoát khỏi sĩ lâm, hoặc là một chức quan nhỏ, hoặc là trải qua một cuộc sống như thương nhân.
Không biện pháp, đó là một lời châm biếm, thể hủy hoại cuộc đời của cả một !
Hiện tại, đến phiên Trần Nguyên .
Cũng Vương Thất lang hạ thấp thể tạo thành dạng hậu quả gì? Trần Dung ngẩng đầu lên, vẻ mặt chờ mong.
Ngày hôm , Trần Dung kết quả, lúc ban đêm, Trần Nguyên Trần Công Nhương nhốt tại từ đường, cũng chính thức triệt tiêu quyền kế thừa của . Hiện tại, nếu Trần Công Nhương ở đây, kế nhiệm chủ vị của Trần gia ở Nam Dương chính là Trần Thuật do thương nhân sinh .
Kể , tổn thất của Trần Nguyên lớn như , mà con như thế, nóng vội tìm kiếm chức quan, đều cho là ‘Tục vật’, vốn cũng bao nhiêu học thức, ở trong sĩ lâm cũng thanh danh .
Hắn ở trong giới sĩ lâm cho tới bây giờ từng thanh danh, vốn chỉ cầu một chức quan nhỏ, cho nên, Vương Hoằng châm biếm, cũng khiến nhận chỉ điểm cùng xem thường càng ngày càng nhiều.
Đảo mắt vài ngày trôi qua, trời giữa đông.
Rạng sáng, Trần Dung nghiêng đầu bầu trời sáng ngời bên ngoài, ngạc nhiên hỏi: “Trời sáng như ?”
Trả lời nàng là Bình ẩu, bà bưng một chậu nước ấm vẫn còn bốc lên nước, nhúng khăn mặt, : “Là tuyết rơi, nữ lang, tuyết rơi !”
Trần Dung , vui mừng kêu lên: “Thực tuyết rơi ư?”
Bình ẩu híp đôi mắt nhỏ, mặt hiền lành lộ vẻ tươi : “ đúng , tuyết rơi, tuyết rơi lớn. Nữ lang, như thế .”
Giọng của bà chút mừng rỡ.
Trần Dung cũng .
Trận tuyết lớn , bộ trong thành Nam Dương đều chờ mong lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-von-phong-luu/chuong-180-nguoi-von-phong-luu.html.]
Tuyết rơi, chứng tỏ rằng Hồ sẽ về phía nam! Thật hy vọng tuyết vẫn cứ tiếp tục rơi mãi thế.
Trần Dung nghiêng đầu, để Bình ẩu càng tiện lau mặt, nàng bên ngoài truyền đến từng đợt tiếng hoan hô, thì thào : “Tuyết rơi, thực sự tuyết rơi .”
Nàng rõ ràng lúc sẽ rơi tuyết, nhưng khí khẩn trương trong thành Nam Dương cuốn hút, trong lòng cũng trở nên bối rối. Đến khi trận tuyết trút xuống, nàng mới thở dài nhẹ nhõm.
Bình ẩu thực vui vẻ, bà giúp Trần Dung rửa mặt, liếc sân viện Trần Vi một cái, hạ giọng : “Nữ lang, tối hôm qua nô thấy tiếng . A Vi gần một canh giờ.”
Trần Dung , trong mắt hiện lên một chút khoái ý.
Chờ Trần Dung súc miệng xong, Bình ẩu đưa khăn mặt nóng qua, thở dài: “Nếu Trần Công Nhương hạ lệnh, triệt bỏ quyền quản chế của Trần Nguyên lang chủ đối với thì . Ai, nữ lang đắc tội với gia bọn họ, ngày đó còn , Trần Vi ở lưng hận thể g.i.ế.c nữ lang.”
Trần Dung dần dần thu hồi tươi mặt.
Mê Truyện Dịch
Nàng rũ hai mắt, lạnh: “Đây là chuyện còn cách nào khác!”
Bình ẩu lên tiếng nữa.
Trần Dung rửa mặt xong, ngoài, đẩy đại môn.
Khi đại môn mở rộng, lạnh thấu xương ùa , đồng thời đập mắt còn tuyết trắng mênh m.ô.n.g bát ngát thuần khiết.
Nhìn tuyết nhuộm khắp trời đất thành màu trắng, Trần Dung : “Trận tuyết rơi thật nhiều.”
Bình ẩu thấy nàng về điều , tâm tình lên, liền theo cất tiếng .
Trần Dung ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, cảm thụ khí lạnh ập mặt, cùng với hô hấp thể đông cứng lỗ mũi.
Nàng phiến đất phía trắng nâu lẫn lộn, còn cây tích một tầng bông tuyết thật dày , thầm nghĩ: , đắc tội với cả nhà bọn họ. mà, Trần Công Nhương chắc hẳn sẽ che chở , là lấy đại cục trọng, rõ Nhiễm Mẫn và Vương Hoằng đều đối với cảm thấy hứng thú, sẽ cho phép Trần Nguyên bọn họ thương tổn .
Nghĩ đến đây, gánh nặng trong lòng của nàng cũng buông xuống.
Trận tuyết lớn rơi xuống, bộ thành Nam Dương đều sôi trào.
Trong thời gian ngắn, khắp nơi đều là tiếng hoan hô, tiếng thét chói tai, khắp nơi đều là tiếng sanh nhạc, ngay cả thiếu niên nam nữ lúc cũng như con ngựa hoang thả ngoài, chạy khắp quanh thành.