Người Vốn Phong Lưu - Chương 250: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:39:58
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi hai tỳ nữ đối diện với Trần Dung, tươi khả cúc, cực kỳ dễ .

Gánh nặng trong lòng Trần Dung buông bỏ, nàng tươi , đánh giá bốn phía, thì thào : “ , Thất lang phong nhã thoát tục.” Nàng thì , chỉ là dùng từ để hình dung thì vắt hết óc suy nghĩ mới một câu.

Hai tỳ nữ bắt đầu cất bước, dẫm lên thang lầu tạo nên âm thanh kẽo kẹt.

Các nàng đẩy cửa trúc lầu các.

Trần Dung theo phía nàng, tiến lầu các.

Vừa đó, một làn gió thơm ập mặt. Trần Dung thật ngờ, trúc lâu bên ngoài thoạt phong nhã nhưng khá đơn sơ, thể dự đoán , bên trong xa hoa đến . Bức rèm che phiêu đãng, căn phòng tỏa hương, ngay cả thảm trải đất cũng dày.

Nàng bước đến chỗ cửa sổ.

Từ nơi thể thấy sân viện xanh um tươi . , cây cối trồng trong sân đều là tùng trúc đến mùa đông cũng héo tàn. Tuy là mùa đông, xanh tươi tựa như xuân hoa nở.

Nàng dõi mắt , xuyên qua một gốc cây tùng cao lớn, nàng thấy mái hiên của một phòng trúc. Đó là phòng trúc của Vương Thất lang, cũng giờ khắc , và Nhiễm Mẫn đang những gì?

Khi Trần Dung ngắm xung quanh khắp nơi, hai tỳ nữ bắt đầu bận bịu. Chỉ chốc lát, một tỳ nữ : “Nữ lang, nước nóng chuẩn xong, mời.”

Mê Truyện Dịch

Trần Dung lên tiếng, đầu .

Đằng trướng mạn, nước màu trắng đang hôi hổi bốc lên.

Khi Trần Dung bước đến bên cạnh thùng gỗ, ánh mắt nàng chuyển sang một bên, ngẩn ngơ, nàng vươn tay cầm lấy bào phục vải mát lạnh như băng, nhẹ nhàng v**t v*.

Một tỳ nữ xõa tóc nàng , chải vuốt, liếc áo bào trong tay Trần Dung một cái, : “Áo bào là Thất lang tự tay đưa tới. Nữ lang xem ?”

Chàng đưa tới?

Trần Dung ngây dại.

Nàng rũ hai mắt, giọng chút run run: “Đây là màu trắng.”

Một tỳ nữ khác rải hoa mai hì hì trả lời: “ , Thất lang thích nhất là màu trắng. Ngài từng qua, hôm nay khắp nơi đều là bẩn thỉu hủ thối, chỉ y bào còn trắng tinh sạch sẽ.”

Trần Dung thì thào : “Còn trắng tinh sạch sẽ……” Nàng nhẹ nhàng v**t v* áo bào tuyết trắng, thì thào : “ , chỉ y bào mới sạch sẽ thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-von-phong-luu/chuong-250-nguoi-von-phong-luu.html.]

Một tỳ nữ : “Được , nữ lang bước trong thùng gỗ .”

Trần Dung lên tiếng, cởi bỏ nội y, bước trong thùng gỗ.

Độ ấm của nước vặn. Mấy ngày nay, Trần Dung cùng đám Nhiễm Mẫn ngủ nghỉ tại quân doanh, tắm rửa sạch sẽ thế ?

Nàng vùi sâu xuống, chỉ lộ gương mặt ở bên ngoài. Sau khi thỏa mãn r*n r* một tiếng, Trần Dung : “Cảm giác thoải mái.”

Hai tỳ nữ thấy nàng lòng thì vui vẻ nở nụ .

Chỉ chốc lát, Trần Dung xong áo bào .

Lúc , bóng đêm tối đen, hai tỳ nữ đồng thời thối lui, nàng cởi hài, chui trong tháp.

Đệm chăn mềm mại thoải mái, thoang thoảng hương hoa mai, ngay cả gối đầu cũng do dương chi bạch ngọc thượng đẳng tạo thành, chính là vì đông nên lót bên ngoài một lớp lông chồn. Trần Dung đem mặt dán lớp lông chồn ấm áp mềm mượt , đánh giá một lúc, thầm nghĩ: , áo khoác lông chồn của Nguyễn thị dường như cũng sắc lông thế .

Bất đồng là Nguyễn thị đối với tấm áo khoác coi như trân bảo, luôn nỡ mặc. Ngay cả mặc , tỳ nữ nào cẩn thận huých một cái sẽ đánh đau. Mà ở đây, da lông trân quý như thế gối cho ……

Trần Dung nghĩ đến đây, khỏi ngắm xung quanh. Vừa ngắm nghía, nàng mới phát hiện, vật nào lọt mắt một cái nào trân quý đến cực điểm. Sĩ tộc tầm thường hẳn sẽ cất giữ ôm nó khư khư, coi là bảo bối.

Ngay lúc , cửa trúc mở . Một tỳ nữ đến.

Nàng đưa lưng về phía Trần Dung, đốt hương trong lư hương, ngửi thấy mùi , Trần Dung nhịn hỏi: “Đây là hương gì ? Dễ ngửi như thế?” Mùi hương đúng là đặc biệt cao quý.

Tỳ nữ : “Nữ lang, đây là Long Tiên Hương.”

Long Tiên Hương? Quả nhiên là đồ dùng của hoàng thất.

Sau khi tỳ nữ đốt hương xong, xoay , lúc nàng chuẩn đóng cửa phòng, ngoái đầu liếc mắt Trần Dung một cái, che miệng : “Lần Cửu công chúa đến phủ, Thất lang an trí cho công chúa cũng đối đãi thận trọng như với nữ lang.”

Trần Dung rũ mắt .

Đảo mắt, đêm khuya.

Trần Dung ngủ trong phòng thoang thoảng mùi Long Tiên Hương, gió đêm thổi qua rừng trúc xào xạc, trằn trọc một lúc.

Lăn qua lộn , nàng thật sự ngủ nên phủ thêm ngoại bào, chậm rãi phía ngoài. Vừa gây chút tiếng động, một tỳ nữ ngủ trong một góc phòng cung kính gọi: “Nữ lang?” Giọng mơ hồ mang theo buồn ngủ.

Loading...