Người Vốn Phong Lưu - Chương 316: Người Vốn Phong Lưu

Cập nhật lúc: 2025-08-08 04:55:22
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trần Dung đặt giấy lên bàn, vung bút mấy chữ, đó nàng đến mặt Trần gia Đại tẩu, ném sách lụa về phía ả, thản nhiên : “Đồng ý thì chứng!”

Trần gia Đại tẩu ngẩn ngơ, cúi đầu về phía sách lụa , chậm rãi thì thầm: “Nay cùng Đại Trần Khởi đoạn tuyệt quan hệ . Từ nay về , phú quý nghèo hèn đều hề dính líu, tựa như qua đường.” Phía ký tên của Trần Dung.

Lần , tất cả ngây dại.

Bọn họ dám tin Trần Dung, ngay cả Trần gia Đại tẩu cũng há to miệng, vẻ mặt dại . Ả lớn lên trong phố phường, cũng gặp qua ít muôn hình muôn vẻ, nhưng trong trí nhớ của , một ai giống như nữ lang ngoan tuyệt quyết đoán, để đường lui cho như thế!

Sắc mặt Trần gia Đại trắng bệch, tiến lên một bước, vội vàng kêu lên: “A Dung!” Hắn tức giận đến phát run: “A Dung, !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-von-phong-luu/chuong-316-nguoi-von-phong-luu.html.]

A Dung đầu về phía .

Mê Truyện Dịch

Mặc kệ Trần gia Đại tẩu, nàng hướng tới trưởng nhà lặng lẽ chớp mắt vài cái. Ánh mắt thập phần nghịch ngợm, thập phần tinh linh cổ quái. Trong thời gian ngắn, Đại tựa hồ trở 7, 8 năm . Khi đó ở Bình thành, tử ở bên ngoài chọc họa, trở về nhờ chống đỡ chịu trách nhiệm cũng chớp mắt như thế. Mà từng cự tuyệt nàng bao giờ.

Đại nuốt lời định chỉ trích. lúc , Trần Dung xoay , cúi đầu : “Phụ năm đó chỉ để một chút gia sản, đường về phía nam gặp phỉ tặc gặp Hồ, nếu nhờ Vương gia vẫn che chở, chúng thể sống đến bây giờ? Thật ngờ, thật vất vả tìm trưởng, cũng thu lưu chúng . Không thu lưu thì thu lưu, cũng tin mấy chúng tay chân thể sống sót ở trong thành Kiến Khang.”

Vốn Trần gia Đại tẩu thấy Trần Dung thống khoái đoạn tuyệt quan hệ như thế thì cảm thấy hồ nghi, tay cầm bút dù thế nào cũng thể ký xuống. Hiện tại thấy Trần Dung như thế, vội vàng tìm mực, ấn tay xuống sách lụa. Sau đó vội vàng đem sách lụa tới Trần gia Đại kêu lên: “Mau ký mau ký.” Vừa , ả cầm ngón cái Trần gia Đại ấn lên một dấu tay.

Mãi cho đến khi sách lụa Trần Dung thu hồi, Trần gia Đại vẫn hốt hoảng.

Loading...