nhanh chóng hiểu ,   đang diễn kịch: “Không bao giờ,   với cô em khóa  của  !”
 giả vờ đau khổ  , chạy lên lầu.
Lục Phong cũng vội vã chạy theo  lên.
 kéo Lục Phong  phòng, hỏi   tại   đưa Dương Thái đến nhà bạn  .
“Lần  thật sự   , là Lục Dao bảo bọn  đến! Anh nghi ngờ Lục Dao  g.i.ế.c chúng !”
“Lục Dao ư?”  kinh ngạc tăng âm lượng,  đó nghĩ đến điều gì  vội vàng bịt miệng.
“Có thể cô  chỉ đơn thuần  chúng   hòa thôi!”
Lục Phong vội vàng biện minh: “Thật  là do Lục Dao giới thiệu Dương Thái cho  quen đấy. Em tin  , là thật đấy!”
Anh      xuống lầu: “Lục Dao và Dương Thái  quen  từ lâu ,   cũng là cô  gọi điện cho Dương Thái nên  mới  cùng đến đây!”
Không    tin lời Lục Phong  mà là Lục Dao  thể  như .
 chỉ  thể an ủi Lục Phong đừng nghĩ nhiều, tạm thời cứ giữ chân Dương Thái ở  lầu.
Hai chúng  bàn bạc xong, cùng   xuống lầu. Dương Thái  một   ghế sofa,  chúng .
  ngượng ngùng: “Xin , để  thấy trò  .”
Dương Thái thờ ơ gật đầu.
“À, Dao Dao  ?”
“Tớ đây!”
Lục Dao từ bếp  ,  tay còn bưng vài chiếc cốc: “Đây là loại  mới, tớ  mua, ngon lắm đó,   uống thử xem.”
Lục Dao bày từng chiếc cốc, lấy ấm   và  một loạt thao tác rót  cho mỗi .
Sự chú ý của    ở những động tác  hảo của cô  mà ở bộ quần áo cô  đang mặc.
“Dao Dao,  mua bộ quần áo  khi nào ,  tớ  từng thấy  mặc bao giờ ?”
Tim  đập thình thịch, nếu  nhầm,  trọng sinh thứ ba   xe tông chết,    xe lúc đó  mặc một bộ quần áo .
Lục Dao  bộ quần áo của , thờ ơ nâng tách  trong tay lên nhấp một ngụm: “À, ngon thật đấy,   mau nếm thử .”
Sau đó cô  mới trả lời câu hỏi của : “Cậu  bộ quần áo  , tớ mua lâu , chỉ là  mặc thôi. 
Được , những thứ   quan trọng. Cậu mau nếm thử ,    thích uống  nhất , tớ đảm bảo cái  ngon hơn những loại   từng uống đấy.”
Cô    ngọt,  như đóa hướng dương nhưng   cảm thấy   lạnh toát.
Quần áo của cô  đều mua cùng ,   thể nhớ nhầm .
 nhẹ nhàng nhấp một ngụm , kìm nén sóng gió trong lòng.
Sau khi bình tĩnh ,  mới phát hiện Dương Thái và Lục Dao đang trao đổi ánh mắt.
Lục Dao liếc  những chiếc cốc  của chúng ,  đó  sang Dương Thái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nguyen-cuoi-tro-lai/chuong-7.html.]
 lập tức  dự cảm  lành.
Đột nhiên đầu  bắt đầu choáng váng,  mắt cũng trở nên mờ mịt, chỉ  khuôn mặt của Dương Thái và Lục Dao cứ chập chờn  mắt .
Khi tỉnh   nữa,  nghĩ  sẽ như , trọng sinh và    sớm hơn.  mở mắt   mới phát hiện   như .
  trói  ghế,  mặt là Dương Thái và Lục Dao.
  chết, họ chỉ trói   thôi,  Lục Phong ? Anh  ở ?
Dương Thái thấy  tỉnh, chậm rãi bước đến gần ,  mới nhận  trong tay  đang cầm một con dao.
Con d.a.o lạnh lẽo áp  mặt , khiến  nổi đầy da gà.
“Ồ, tỉnh  !”
 căng thẳng lùi  thì   nắm tóc giật ngược về: “A!”
Da đầu  giật đau nhói,  cố gắng hết sức đến gần .
“Tại ?”
  hiểu,  đang hỏi Dương Thái  hỏi Lục Dao.
 cho rằng từ khi chúng  quen ,   từng  điều gì   với cô .
10
“Ha ha ha… Buồn  thật, tại  ư?”
Lục Dao  ngả nghiêng, cô  đẩy Dương Thái    đến  mặt .
“Nhìn  xem,   mà so  với ?”
Mặt   bóp thô bạo, móng tay sắc nhọn của cô  cắm  da thịt ,  cảm thấy m.á.u đang chảy  mặt . 
Lục Dao còn hưng phấn trợn tròn mắt: “Nhìn xem,  quá chừng!”
Lục Dao như một kẻ biến thái, cho ngón tay  miệng.
 nghi ngờ việc trọng sinh quá nhiều   khiến thế giới  trở nên ma quái.
“Lục… Lục Dao… Dao Dao, thả tớ   ?”
   lời cầu xin của   hiệu quả  nhưng chỉ  thể thử như  thôi, cùng lắm thì trọng sinh  một  nữa.
“Dao Dao, chúng  là bạn  nhất mà!”
Lục Dao   liền buông tay khỏi mặt .  vội vàng  tiếp: “Dao Dao,  chuyện gì chúng   thể cùng  giải quyết mà!”
“Thật ?” Lục Dao nghi ngờ hỏi.
“Đương nhiên !”
Lục Dao nửa tin nửa ngờ gật đầu.  tưởng  chuyện  diễn  suôn sẻ,  ngờ cô   tiếp tục .
“Được thôi,   g.i.ế.c  ,  sẽ tin .”