"Nghe  giải thích , đừng giận, em đang  bầu, tức giận   cho thai nhi ."
 
Vài câu của Tiểu Dã khiến  càng cảm thấy  điều chẳng lành, thường thì khi  ai đó  "đừng giận" với bạn, thì chắc chắn chuyện đó là  thể  giận  .
 
"Nói ."  hít sâu một ,   xem cô  giải thích thế nào.
"Haizzz." Cô  thở dài ,  mới : "Phương Kiện cùng mấy  chúng   khơi câu cá,  ở cùng với  chồng và những  khác."
 
"Cái gì?"
 
Điều  thật sự vượt quá sức tưởng tượng của .
 
"Anh   ở cùng với   ngột ngạt quá,   ngoài thư giãn một chút,  khơi là tắt máy luôn. Vừa nãy   bật máy lên một lát,    tin nhắn em để  cho  , khuyên   trả lời, nhưng    chịu.  sợ em lo lắng quá nên..."
 
Từ bên  truyền đến giọng  giận dữ của Phương Kiện: "Tiểu Dã! Mày đúng là đồ thích lo chuyện bao đồng!"
 
Hai  họ  cãi  thêm mấy câu, nhưng gió biển lớn quá,    rõ. Giờ  chỉ cảm thấy   lạnh buốt, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi mà thế giới của  dường như  đảo lộn.
 
Hạnh phúc mà  từng nghĩ là  đang , hóa  đều là giả dối.
 
"Dư Dư,   ngoại tình, chỉ là  ngoài giải khuây thôi." Giọng của Phương Kiện truyền đến.
 
"Anh   họ định để con  cho em ?"
 
 hỏi câu mà    nhất.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-chong-ham-tai/4.html.]
"Chính vì họ  để con  nên  mới trốn ..." 
 
Phương Kiện buột miệng  ,  ngay lập tức nhận    phạm  sai lầm lớn,   lắp bắp giải thích với : "Không ,   như em nghĩ . Anh  việc quá mệt mỏi, em hiểu cho  một chút ! Anh chỉ  thả lỏng một lát thôi, dù  thì mấy tháng nữa  cũng  bố , đây là  thời gian thư giãn cuối cùng của  mà."
 
  đợi    xong  cúp máy.
 
Bây giờ đến lượt  tắt điện thoại.  cần  suy nghĩ thật kỹ về đầu đuôi sự việc.   gả  một gia đình như thế nào đây?
 
Bố  chồng   du lịch,  mang theo con gái, nhưng  chê hai đứa cháu ngoại vướng chân vướng tay, nên bày kế vứt chúng cho cô con dâu đang mang thai năm tháng.
 
Còn  con trai,  khi   ý định của họ, lẽ   thể ở nhà cùng chia sẻ gánh nặng với vợ, thì  chạy  khơi cùng đám bạn .
 
Vậy  là gì?
 
 mặc kệ hai đứa trẻ bên ngoài phá phách ầm ĩ, bất động dựa  đầu giường ngẩn ngơ.
 
Đột nhiên, đứa bé trong bụng  đạp một cái, như thể nó cảm nhận  sự bất an của . Nước mắt  trào  trong khoảnh khắc, tất cả những ấm ức dồn nén đều ùa về.
 
 bật điện thoại,  định gọi cho Phương Kiện thì    gọi đến: "Dư Dư, em đừng   sợ,    sai ! Anh nhất định sẽ ngoan ngoãn, em đợi ,  về ngay!" Phương Kiện thực sự  sợ hãi.
 
Dưới sự an ủi  ngừng của  , cảm xúc của  dần dần bình tĩnh . Anh  hứa với , chậm nhất là một ngày nữa sẽ về nhà.
 
  lấy   lý trí, và dự định cho   một cơ hội cuối cùng.  lúc đó thì chuông cửa reo lên,   mở cửa thì thấy ông hàng xóm  nhà mặt mày tái mét.
 
Sau khi  xin   nữa,  đầu  hai đứa nhóc vẫn còn vẻ mặt  phục,  chỉ còn cách dùng đến "chiêu cuối".