Chị chồng  bằng cái lưỡi   mỏi của   thuyết phục  bố  chồng nửa tin nửa ngờ, và  cũng  phá  vụ án, xem  kẻ chủ mưu chính là cô .
 
Con   thật sự  ngu  ,  chút tâm tư nào là đều dùng để giăng bẫy  khác.
 
Chỉ là chỉ  IQ của cô  đáng lo ngại, dù thế nào thì cũng chẳng ai chịu  nuôi hai đứa cháu ngoại, huống chi hai đứa cháu ngoại   mới hại cô   sảy thai,  là loại Thánh Mẫu nào mới  thể   điều đó chứ?
 
Có những  ngu ngốc, còn cho rằng  khác cũng ngu ngốc như .
 
Sáng sớm hôm , phòng bệnh của   náo nhiệt hẳn lên, cả nhà chồng đều đến, Phương Kiện cũng  cùng họ, chắc là sợ nếu   xuất hiện một  thì sẽ   "xử lý".
 
Chị chồng cầm hộp cơm giữ nhiệt,  chồng xách một hộp đồ bổ, ngay cả Phương Kiện cũng cầm một bó hoa  tay.
 
Bọn họ như  chuẩn  sẵn ở ngoài cửa,  đếm "một, hai, ba" là cùng  xông , bao vây  kín mít.
 
"Dư Dư, đây là canh gà ác  nấu cho con, mau tranh thủ uống nóng! Đây là đồ bổ  mua cho con, mỗi ngày  uống một chén  sáng và tối."
 
"Vợ ơi, em vất vả ,  xin  em! Cho  một cơ hội,  nhất định sẽ bù đắp cho em thật !"
 
Phương Kiện chen , đặt hoa  tay , quỳ nửa gối  giường, vùi mặt  lòng bàn tay , một dòng ấm nóng rơi xuống. Đây là vài giọt nước mắt  "vắt" , trò   quá quen .
 
 tỏ   bình tĩnh, thậm chí  chút lạnh nhạt.
 
"Dư Dư , em cũng coi như là trong họa  phúc, em  giữ  đứa bé cũng  , phụ nữ hiện đại đều  là  sinh con để giữ bình yên. Em là  thời trang như ,    qua  chuyện  chứ."
 
Chị chồng  thấy  khí   đủ thì  xuống bên giường , nắm lấy tay  và bắt đầu "tẩy não" .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-chong-ham-tai/9.html.]
 
"Không thể  như  , chị chỉ   một nửa, là  kết hôn  sinh con mới bình yên. Theo lý lẽ của chị thì chẳng lẽ em cũng nên ly hôn ?"
 
  lạnh lùng.
 
"Cũng  hẳn là , kết hôn chính là tìm một  bạn đời . Chuyện  thì chị   với Tiểu Kiện,     ngoài chơi thì dẫn cả Dư Dư  cùng, hai  cùng chơi chẳng    . Đừng để con cái trói chân ."
 
Chị chồng nháy mắt  hiệu, Phương Kiện vội vàng tiến lên bày tỏ lòng chân thành thêm một  nữa.
 
"Nói như ,  cũng thích thế giới của hai ?"
 
 cũng liếc mắt  Phương Kiện.
 
"Thích chứ! Có hai  thì  hơn nhiều,  con cái là hết tự do."
 
Phương Kiện ngớ ngẩn đáp .
 
*Sau  già  thì ?"  cố tình lái câu chuyện sang hướng đó.
 
"Ôi dào! Còn hai đứa cháu ngoại đây , chúng nó  thể  quan tâm đến  mợ ? Bây giờ chúng nó còn bé, vài năm nữa hiểu chuyện ,  gì  nấy!"
 
Chị chồng chỉ chờ   câu , lập tức huơ tay về phía cửa, hai đứa trẻ nghịch ngợm liền chạy .
 
"Nhờ chúng nó á?  sợ   sống  đến lúc đấy."  hừ lạnh một tiếng.
 
"Mau qua đây xin   mợ!" Chị chồng trợn mắt lên, hai đứa trẻ liền bước lên phía , lớn tiếng : "Cậu mợ ơi! Chúng cháu sai !"