6
 
Ngày hôm , Diệp Phỉ Chi  loạn đòi chết, khiến cả phủ nháo nhào  yên.
 
Ta liền nhân cơ hội  đề nghị với phụ  hủy hôn:
 
"Con và thám hoa lang xem   duyên mà   phận. Nay chuyện  ai ai cũng , vì danh tiếng của tỷ tỷ, chi bằng sớm ngày để họ thành  thì hơn."
 
Thế là, Diệp Bội Chi  thể  đồng ý hôn sự .
 
Chẳng bao lâu , hôn lễ của nàng  và Ôn Hoài Tự  tổ chức.
 
Ta  trong tiệc cưới,  bọn họ bái đường,  khỏi cảm thán. Kiếp , lúc  lễ bái đường,   vui mừng  bao. Vậy mà  tròn một ngày, hạnh phúc  sụp đổ. Ta cúi đầu, che giấu hận ý cuồn cuộn trong lòng.
 
Bỗng nhiên,  cảm giác  một ánh mắt lạnh lẽo đang quan sát . Ta lặng lẽ quét mắt  xung quanh, nhưng  tìm thấy ai khả nghi.
 
 lúc , một nha  vô ý  đổ rượu lên váy .
 
 mượn cớ lui xuống  y phục.
 
Vừa  phòng, đột nhiên cổ  ai đó siết chặt từ phía .
 
“Đừng lên tiếng!”
 
Hơi lạnh từ bàn tay  đó truyền đến, khiến  lạnh dọc sống lưng. Dù hoảng sợ,  vẫn cố trấn tĩnh hỏi:
 
"Ngươi là ai? Có mục đích gì?"
 
Kẻ đó  nhạt:
 
"Ta là Triệu Cát, biểu ca của Diệp Phỉ Chi!"
 
Hóa  là  nhà  đẻ của Triệu di nương. Ta  yên tâm một chút, dịu giọng :
 
"Hôm nay là ngày vui của tỷ tỷ, khách đến đều là thượng khách. Nếu  điều gì bất mãn,   thể  ngươi phân giải."
 
Bỗng nhiên, bàn tay  cổ  siết chặt hơn, khiến  suýt nghẹt thở.
 
Giọng Triệu Cát như quỷ dữ chốn địa ngục:
 
"Ta vốn định lấy mạng Diệp Phỉ Chi, ai ngờ ngươi  xông . Vậy thì đành đắc tội !"
 
Ta kinh ngạc. Hắn  g.i.ế.c Diệp Phỉ Chi ư?!
 
Hắn  g.i.ế.c Diệp Bội Chi?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nha-dinh-trong-sinh-tuong-tu-van-kiep/chuong-6.html.]
 
Ta dùng hết sức cạy tay , cố phát  giọng :
 
"Ta…  thể giúp ngươi…"
 
"Hừ, đừng hòng lừa ! Các ngươi là tỷ  ruột!"
 
"Thật đấy! Ta hận nàng !"
 
Hãy cho tớ một tim ❤️❤️ để tớ có thêm động lực nhé. Moa,moa. 
 Ký tên: והצלחהמאמץ
Không khí ngày càng loãng, mắt  bắt đầu mờ .
 
 lúc  nghĩ  sẽ mất mạng, Triệu Cát đột ngột buông tay.
 
"Hừ! Ta tin ngươi một . Dám giở trò,  sẽ g.i.ế.c ngươi!"
 
Ta ngã xuống, ho sặc sụa.
 
Nha  bên ngoài lo lắng hỏi:
 
"Tiểu thư,  chuyện gì ? Nô tỳ  cần  hầu hạ ?"
 
Triệu Cát trừng mắt  . Ta vội đáp:
 
"Không … chỉ  sặc nước thôi. Ta  nghỉ ngơi một chút."
 
Thấy   tiết lộ  phận , Triệu Cát nửa tin nửa ngờ,  xuống.
 
"Hai  là tỷ , tại   giúp ?"
 
Ta nhớ  nỗi nhục kiếp , siết chặt khăn tay, nghiến răng :
 
"Nàng  suýt hại c.h.ế.t ! Ta hận  thể băm vằm nàng  !"
 
Triệu Cát  ngạc nhiên,   khẩy:
 
"Tiểu thư khuê các cũng chỉ thế mà thôi."
 
Ta  quan tâm đến sự khinh miệt của , vì   chuyện quan trọng hơn  .
 
"Tại  ngươi  g.i.ế.c nàng ? Không  ngươi là biểu ca nàng  ?"
 
Ánh mắt Triệu Cát lóe lên thù hận, gằn từng chữ:
 
"Nàng  mang thai con của ,  còn định trèo cao gả cho thám hoa lang! Ta tuyệt đối  để con  gọi kẻ khác là cha!"