Một tuần  khi đồng ý hợp tác với Minh và nhóm thợ săn, Linh dần quen với sự hiện diện của những  lính trong khu vực xung quanh nhà hàng. Họ thường xuyên tới đây, mang theo tinh hạch từ những trận chiến ngoài  và trao đổi với Linh để nhận  thức ăn và nước uống đặc biệt, giúp họ hồi phục nhanh chóng.
 
Ban đầu, sự  mặt của họ khiến Linh cảm thấy bất tiện, nhưng  vài ngày, cô nhận  rằng những thợ săn   chỉ là khách hàng, họ còn là những  bảo vệ. Họ  can thiệp  hoạt động của nhà hàng, nhưng sẵn sàng   đối đầu với bất kỳ mối đe dọa nào.
 
---
MEOW
 
Một buổi sáng, khi Linh đang dọn dẹp quầy bếp, **Vũ**, một trong những thợ săn trẻ tuổi, bước  với nụ   thiện. Vũ là một trong những  ít , nhưng mỗi khi mở lời,  luôn toát lên sự chân thành.
 
“Chào chị Linh, hôm nay  món gì đặc biệt ?” Vũ hỏi, mắt lấp lánh hy vọng. Những ngày gần đây, Vũ trở thành một khách hàng quen thuộc của nhà hàng, thường xuyên ghé qua  các nhiệm vụ nguy hiểm.
 
Linh mỉm , chỉ tay về phía một món súp đang sôi  bếp. “Súp Sinh Lực hôm nay  thêm hạt giống mới, sẽ giúp em hồi phục nhanh chóng hơn.”
 
Vũ gật đầu,  giấu  sự phấn khích. “Nghe tuyệt quá. Mấy hôm nay chúng em  đối đầu với một nhóm zombie mạnh hơn bình thường, cả đội ai cũng kiệt sức.”
 
Linh đặt bát súp lên bàn, nụ  vẫn giữ  môi. “Cẩn thận nhé, đừng để   thương quá nặng.”
 
---
 
Trong lúc Linh và Vũ đang trò chuyện, một tiếng động lớn vang lên từ phía xa. Linh giật , đôi mắt dõi về phía cửa sổ, nơi  thể thấy rõ bầu trời bên ngoài đang u ám dần. Không khí quanh nhà hàng đột ngột trở nên ngột ngạt và nặng nề, như một cơn bão đang kéo đến.
 
**Minh** xuất hiện ngay  đó, khuôn mặt nghiêm trọng. “Linh, bọn chúng đang tới gần hơn. Một đợt tấn công lớn.”
 
“Chúng?” Linh hỏi , cảm giác lo lắng trỗi dậy trong lòng. “Zombie?”
 
“Phải,” Minh gật đầu. “Lần   chỉ là những zombie thông thường. Có tin rằng một nhóm zombie đột biến đang tiến về phía . Chúng  khả năng phá vỡ các hệ thống phòng thủ nếu   chuẩn  kỹ lưỡng.”
 
---
 
Linh nắm chặt tay, cảm nhận  sức nóng từ lòng bàn tay . Cô  dự đoán rằng điều  sẽ xảy , nhưng  ngờ nó  đến sớm như . Những tuần  qua quá yên bình, và cô  đó chỉ là sự bình lặng  khi cơn bão thực sự kéo đến.
 
“ cần  gì?” Linh hỏi, mắt  thẳng  Minh.
 
“Chúng  sẽ tập trung ở ngoại vi, ngăn cản chúng  đến gần khu vực .  nếu chúng phá vỡ hàng rào, cô cần chuẩn  để phòng thủ từ bên trong. Hệ thống bảo vệ của nhà hàng mạnh, nhưng  thể tự động hóa tất cả  thứ. Cô vẫn cần tinh hạch để duy trì hoạt động của nó.”
 
Linh gật đầu. Cô hiểu rằng nếu hệ thống phòng thủ sụp đổ,  bộ nhà hàng của cô sẽ gặp nguy hiểm. Cô cần bảo vệ nó bằng  giá,  chỉ vì bản  mà còn vì những   tìm đến đây để tìm kiếm sự an lành.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-12-ngay-binh-yen-truoc-con-bao.html.]
---
 
Sau khi Minh rời , Linh nhanh chóng kiểm tra  hệ thống phòng thủ. Màn hình điều khiển hiển thị các tuyến phòng thủ xung quanh nhà hàng, mỗi điểm đều  đánh dấu bằng các tín hiệu an .  chỉ cần một sơ suất nhỏ, một lỗ hổng trong hệ thống, thì tất cả sẽ trở nên vô nghĩa.
 
Linh hít một  sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô quyết định nâng cấp thêm một vài tính năng bảo vệ bằng  tinh hạch còn  từ   Minh tặng. Mỗi  nâng cấp đều tiêu tốn năng lượng, nhưng đó là cách duy nhất để đảm bảo rằng nhà hàng vẫn an .
 
Cô bắt đầu với hệ thống rào chắn xung quanh nhà hàng, gia cố thêm một lớp phòng thủ bằng năng lượng. Kế tiếp, cô kích hoạt chế độ cảnh báo sớm, cho phép phát hiện bất kỳ dấu hiệu bất thường nào từ xa. Cuối cùng, cô dành  tinh hạch cuối cùng để nâng cấp hệ thống trừng phạt tự động — đảm bảo rằng bất kỳ ai, bất kỳ thứ gì cố gắng xâm nhập mà   phép sẽ  trả giá.
 
---
 
Khi  thứ  sẵn sàng, Linh  xuống  quầy bếp, lấy  một cuốn sổ nhỏ và ghi  các công thức nấu ăn mới. Cô  rằng trong trận chiến sắp tới, những món ăn đặc biệt của  sẽ đóng vai trò quan trọng. Không chỉ giúp khách hàng phục hồi nhanh chóng, chúng còn mang  cho họ những kỹ năng và sức mạnh vượt trội.
 
Trong cuốn sổ, Linh ghi chú thêm về cách kết hợp các nguyên liệu hiếm mà cô  trồng trong khu vườn. **Trái Sinh Lực** — loại trái cây đầu tiên từ cây Sinh Lực mà cô trồng —  sẵn sàng thu hoạch. Nó sẽ trở thành nguyên liệu chính trong món ăn mà cô dự định chuẩn  cho những thợ săn trong những ngày tới.
 
---
 
Khi trời bắt đầu tối, Linh cảm nhận  sự căng thẳng bao trùm  gian. Bên ngoài, các thợ săn  bắt đầu chuẩn , từng nhóm nhỏ tuần tra quanh khu vực nhà hàng, mắt dõi theo những động tĩnh từ xa. Mọi  đều hiểu rằng trận chiến   sẽ  dễ dàng.
 
Bên trong nhà hàng, Linh đặt những món ăn cuối cùng lên bàn, chuẩn  sẵn sàng cho những vị khách đang chờ đợi. Cô cảm thấy nhịp tim  tăng nhanh, nhưng đồng thời cũng  một cảm giác quyết tâm lạ thường.
 
---
 
**Vũ** bước  nhà hàng, mồ hôi nhễ nhại  trán. Anh  xuống bàn, thở phào nhẹ nhõm khi thấy món ăn   chuẩn  sẵn. “Cảm ơn chị, Linh. Tụi em cần những món  để sẵn sàng cho trận chiến.”
 
Linh chỉ mỉm ,   gì. Cô lặng lẽ  Vũ và các thợ săn khác  xuống ăn, hy vọng rằng những món ăn  sẽ giúp họ vượt qua thử thách phía .
 
---
 
Bên ngoài, một âm thanh rùng rợn vang lên, như tiếng gầm rú của hàng trăm con zombie đột biến đang tiến  gần. Linh cảm thấy  khí lạnh lẽo tràn , như báo hiệu một cuộc chiến  tránh khỏi.
 
“Linh, chuẩn  ,” Minh bước , gương mặt căng thẳng. “Chúng đến .”
 
---
 
**Hết chương 12**