Sáng sớm hôm , Linh chuẩn kỹ càng thứ cho chuyến . Cô thể rời khỏi nhà hàng mà chuẩn kỹ càng, đặc biệt khi hệ thống bảo vệ còn ở bên ngoài phạm vi an của nhà hàng. Những công cụ nấu ăn cần thiết, vài loại hạt giống quan trọng, và một ít đồ ăn dự trữ cô gói gọn trong một chiếc balo lớn.
Minh đến từ sớm, tay cầm một bản đồ chi tiết mà dành cả đêm để nghiên cứu. "Tớ tìm hiểu về khu vực mà thể đến để thành nhiệm vụ. Đây là vùng đất bỏ hoang cách đây khá xa, nhưng vẻ là nơi duy nhất phù hợp với mô tả của khách bí ẩn ."
Linh chăm chú tấm bản đồ, những đường nét và ký hiệu phức tạp khiến cô khỏi lo lắng. "Cậu chắc chắn đây là nơi đó chứ?"
"Chắc chắn. Đây là khu vực nguy hiểm nhất ở ngoài thành phố. Theo những gì tớ tìm hiểu , nhiều loại quái vật và sinh vật kỳ lạ sinh sống ở đó, nhưng nó cũng là nơi nhiều nguyên liệu hiếm mà cô cần để thành nhiệm vụ."
Linh gật đầu. "Nếu , chúng nhiều lựa chọn. Phải ngay thôi."
---
Chuyến khỏi nhà hàng dễ dàng. Linh và Minh di chuyển qua những con đường cũ, nơi cây cỏ mọc um tùm và những tàn tích của thế giới đây vẫn còn hiện diện. Những thành phố hoang tàn với các tòa nhà đổ nát hiện mắt, nhắc nhở họ về thế giới tận thế mà họ đang sống.
"Cậu nghĩ về vị khách bí ẩn đó?" Minh hỏi, quanh với vẻ cảnh giác.
Linh lắc đầu. "Tớ , nhưng rõ ràng là bình thường. Có lẽ gì đó mà chúng , hoặc đang thử thách khả năng của chúng ."
Minh im lặng, trả lời. Anh hiểu rằng dù suy nghĩ bao nhiêu nữa, họ vẫn thể động cơ thực sự của vị khách . Điều duy nhất họ thể là thành nhiệm vụ mà giao, hy vọng rằng nó sẽ mang kết quả .
Sau nhiều giờ di chuyển, cuối cùng họ cũng đến khu vực bỏ hoang mà Minh đến. Đó là một vùng đất rộng lớn, với những cây cối khô héo và những ngọn đồi trải dài. Cảnh vật trông hoang sơ và lạnh lẽo, nhưng cũng đầy bí ẩn.
---
Linh thận trọng tiến về phía , cảm nhận sự đổi trong khí. Cô cảm nhận rằng đây chính là nơi mà thử thách đang chờ đợi. Những nguyên liệu đặc biệt để chế biến món ăn cho vị khách bí ẩn thể đó quanh đây, nhưng chắc chắn chúng dễ dàng xuất hiện.
"Chúng nên bắt đầu tìm kiếm từ ?" Linh hỏi.
Minh quanh một lượt chỉ về phía một khu rừng nhỏ ở đằng xa. "Tớ nghĩ chúng nên bắt đầu từ khu vực đó. Rừng thường là nơi ẩn chứa nhiều loại cây cỏ hiếm."
Họ nhanh chóng tiến rừng, nhưng ngay khi bước , một luồng khí lạnh lẽo đột ngột bao trùm lấy cả hai. Cảm giác như thứ gì đó đang theo dõi họ, khiến Linh và Minh dừng .
"Nghe ..." Minh thì thầm. "Tớ nghĩ chúng chỉ một ở đây."
Ngay khi Minh dứt lời, từ bóng tối của khu rừng, những tiếng động nhẹ vang lên. Linh ngay lập tức cảnh giác, chuẩn sẵn sàng để đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào. Một nhóm sinh vật kỳ lạ với làn da sần sùi và ánh mắt đỏ rực bước từ trong bóng tối. Chúng là zombie bình thường mà Linh từng gặp, mà vẻ như là một dạng sinh vật đột biến tiến hóa qua nhiều năm.
"Chúng đến !" Minh hét lên, rút vũ khí chuẩn sẵn sàng.
Linh cũng ngay lập tức thế, nhưng vì chiến đấu, cô thận trọng quan sát những sinh vật mặt. Chúng vẻ thông minh hơn so với zombie, di chuyển theo từng nhóm và tấn công ngay lập tức. Dường như chúng đang chờ đợi một điều gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-51-hanh-trinh-doi-mat-voi-thu-thach.html.]
"Cậu nghĩ ? Chúng nên tấn công đợi?" Minh hỏi, giọng căng thẳng.
Linh xung quanh, đánh giá tình hình. "Đợi . Có thể chúng là kẻ thù. Chúng cần hiểu rõ hơn khi hành động."
Minh lùi một bước, nhưng vẫn giữ vững tay vũ khí. Những sinh vật tiến gần hơn, nhưng hề tỏ hung hãn. Một con trong chúng bước lên, đối diện với Linh. Đôi mắt đỏ của nó sáng lên, và ngay khi đó, Linh cảm nhận một luồng suy nghĩ lướt qua tâm trí .
"Cô là chọn." Một giọng vang lên trong đầu cô, dù ai gì cả. "Chúng đến để chiến đấu, mà để kiểm tra khả năng của cô."
Linh khỏi kinh ngạc. "Cậu thấy ?" Cô hỏi Minh.
Minh nhíu mày. "Nghe thấy gì?"
Linh trả lời, mà con sinh vật mặt. "Các ngươi kiểm tra điều gì?"
Giọng trong đầu cô tiếp tục. "Cô sẽ vượt qua thử thách của chúng nếu nguyên liệu mà cô cần. Chúng đơn thuần là những sinh vật hoang dã. Chúng là những bảo vệ của khu vực ."
"Thử thách gì?" Linh hỏi, giọng điệu đầy cảnh giác.
MEOW
Sinh vật im lặng một lúc, giọng tiếp tục vang lên. "Cô sẽ đối mặt với chính nỗi sợ hãi của . Nếu cô vượt qua, chúng sẽ trao cho cô thứ cô . Nếu , cô sẽ mãi mãi mắc kẹt ở đây."
---
Linh hít một thật sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Nỗi sợ hãi là điều mà cô từng trải qua. Cô sống trong một thế giới đầy rẫy những nguy hiểm và mất mát, nhưng , cô chắc nỗi sợ mà sinh vật nhắc đến là gì.
"Được thôi. chấp nhận thử thách của các ngươi." Linh , ánh mắt kiên định.
Sinh vật gật đầu, từ từ lùi . Những sinh vật khác cũng rút lui bóng tối, chỉ để Linh và Minh giữa khu rừng u tối.
Minh cô, lo lắng. "Cậu chắc chắn về chuyện chứ?"
Linh gật đầu. "Chắc chắn. Nếu chúng chấp nhận, chúng sẽ chẳng bao giờ lấy thứ cần."
Minh thở dài. "Tớ tin , Linh. hãy cẩn thận, đừng để cuốn trò chơi của chúng."
Linh mỉm . "Tớ sẽ cố gắng hết sức. Cậu ở đây với tớ, là đủ ."
Cả hai cùng bước sâu hơn trong khu rừng, nơi thử thách thực sự đang chờ đợi. Linh nỗi sợ nào sẽ đối mặt với cô, nhưng cô vượt qua nếu tiến xa hơn con đường .