Trước đây, cô bận bịu suốt ngày, thời gian gì khác ngoài lo toan nguồn hàng. Bây giờ thì , cuối cùng cũng thoát khỏi gánh nặng đó.
đúng lúc đang vui mừng, biểu cảm mặt Lê Diệu bỗng đổi.
Khoan … hình như cô quên mất chuyện gì thì ?
Aaaaa!
Tên đạo sĩ theo tà!
Mấy ngày nay bận rộn quá, cô quên béng mất . Thậm chí ngay cả con quỷ nữ mặc áo đỏ và ba hồn ma học sinh cũng cô quẳng đầu.
Hơn mười ngày trôi qua , chẳng lẽ tên đạo sĩ theo tà đó c.h.ế.t đói ?
Tầng hầm hai.
Lão Chu trói chặt như một cái bánh chưng, co ro trong góc tối, đôi mắt vô hồn, ánh trống rỗng, như thể mất hết ý chí sống.
Ông cứ thế lặng lẽ về phía .
Mà thực , phía chẳng gì để cả. Một màu đen kịt bao trùm, mở mắt nhắm mắt cũng chẳng gì khác biệt.
lão Chu vẫn thích mở mắt, bởi lẽ, cảm giác thấy bóng tối qua đôi mắt mở giống như thấy hạt mè đen lấm tấm, ít nhiều cũng giúp dịu cơn đói.
. Ông đói. Đói đến mức sắp chết. Đói đến mức ngay cả sức để cất lời cũng còn.
Lúc mới tống xuống đây, lòng lão Chu đầy kinh hãi và hoảng loạn.
Cô gái đó rõ ràng trông bình thường, mà sở hữu sức mạnh khủng khiếp đến .
Rốt cuộc cô là ai?
Mộng Vân Thường
Tại bắt giữ ông ?
Chẳng lẽ đây là một âm mưu?
Ngày đầu tiên, lão Chu hoảng sợ đến nỗi tim đập thình thịch, lo lắng Lê Diệu g.i.ế.c .
Sang ngày thứ hai, ngày thứ ba, khi thấy cô xuất hiện, nỗi sợ dần lắng xuống, ông bắt đầu bình tĩnh hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/130.html.]
Trước đây, cô bận bịu suốt ngày, thời gian gì khác ngoài lo toan nguồn hàng. Bây giờ thì , cuối cùng cũng thoát khỏi gánh nặng đó.
đúng lúc đang vui mừng, biểu cảm mặt Lê Diệu bỗng đổi.
Khoan … hình như cô quên mất chuyện gì thì ?
Aaaaa!
Tên đạo sĩ theo tà!
Mấy ngày nay bận rộn quá, cô quên béng mất . Thậm chí ngay cả con quỷ nữ mặc áo đỏ và ba hồn ma học sinh cũng cô quẳng đầu.
Hơn mười ngày trôi qua , chẳng lẽ tên đạo sĩ theo tà đó c.h.ế.t đói ?
Tầng hầm hai.
Lão Chu trói chặt như một cái bánh chưng, co ro trong góc tối, đôi mắt vô hồn, ánh trống rỗng, như thể mất hết ý chí sống.
Ông cứ thế lặng lẽ về phía .
Mà thực , phía chẳng gì để cả. Một màu đen kịt bao trùm, mở mắt nhắm mắt cũng chẳng gì khác biệt.
lão Chu vẫn thích mở mắt, bởi lẽ, cảm giác thấy bóng tối qua đôi mắt mở giống như thấy hạt mè đen lấm tấm, ít nhiều cũng giúp dịu cơn đói.
. Ông đói. Đói đến mức sắp chết. Đói đến mức ngay cả sức để cất lời cũng còn.
Lúc mới tống xuống đây, lòng lão Chu đầy kinh hãi và hoảng loạn.
Cô gái đó rõ ràng trông bình thường, mà sở hữu sức mạnh khủng khiếp đến .
Rốt cuộc cô là ai?
Tại bắt giữ ông ?
Chẳng lẽ đây là một âm mưu?
Ngày đầu tiên, lão Chu hoảng sợ đến nỗi tim đập thình thịch, lo lắng Lê Diệu g.i.ế.c .
Sang ngày thứ hai, ngày thứ ba, khi thấy cô xuất hiện, nỗi sợ dần lắng xuống, ông bắt đầu bình tĩnh hơn.