Bác sĩ Trịnh khoát tay, giọng vẫn điềm nhiên như cũ:
"Bây giờ đừng vội cảm ơn. Chưa khỏi , cần đẩy thêm một nữa. Cô cứ về nhà thích nghi , tháng ."
Cô gái vội vàng gật đầu, vui vẻ đồng ý.
Người đàn ông trung niên nãy giờ vẫn từ xa, thấy cảnh tượng mà khỏi sửng sốt.
Ông tiến lên , dò xét hỏi:
"Cô thực sự khỏi ?"
Mộng Vân Thường
Cô gái gật đầu chắc nịch:
"Không còn đau nữa! Chỉ khi ấn mạnh mới nhói một chút thôi."
Nghe , đàn ông trung niên lập tức quét mã thanh toán 1.310 tệ, giọng gấp gáp:
"Bác sĩ, đây là phí đăng ký, phí chụp hình và phí chỉnh xương. Bà xem giúp với!"
Mọi xung quanh: "..."
Nhanh thật!
Một bà lão gần đó còn nhanh hơn, lập tức ấn mã QR, lớn tiếng gọi:
"Con ơi, mau đến đây quét mã đăng ký! Mẹ xếp hàng thứ hai!"
Thấy , những khác cũng cuống quýt rút điện thoại , vây quanh mã QR để quét.
Bác sĩ Trịnh giật , vội thu mã QR, khoát tay liên tục:
"Xin tha cho ! Với chút pháp lực , chỉ chữa ba bệnh nhân lồi đĩa đệm mỗi ngày, nhiều hơn thì !"
Bà ho nhẹ hai tiếng, vẻ mặt thoáng chút mệt mỏi, như thể già cả yếu ớt lắm :
"Mọi bình tĩnh! Việc đẩy đĩa đệm lồi về chỗ cũ hao tổn sức lực, mỗi ngày chỉ chữa ba bệnh nhân thôi. Ai điều trị thì ngày mai , hôm nay đừng đăng ký thêm kẻo mất tiền oan."
Mọi thì chưng hửng, chút thất vọng.
Một đàn ông nhíu mày hỏi: "Vậy nếu lồi đĩa đệm, đăng ký khám ?"
"Được, nếu lồi đĩa đệm thì vẫn thể khám." Bác sĩ Trịnh gật đầu, thầm nghĩ lát nữa vài quy định dán lên tường.
Bà sang đàn ông trung niên, hỏi rõ triệu chứng, xác nhận ông lồi đĩa đệm, dẫn phòng điều trị.
"Nằm sấp xuống giường ."
Bà dán một lá bùa lên lưng ông , hình ảnh xương bên trong lập tức hiện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/160.html.]
Bác sĩ Trịnh cau mày: "Ôi trời, tình trạng của ông nặng thật, thoát vị ."
Người đàn ông trung niên lo lắng: "Bác sĩ, thế chữa ?"
"Được." Bà gật đầu: " sẽ mất công một chút, ông cần năm đến sáu điều trị."
Người đàn ông lập tức gật đầu lia lịa: "Chỉ năm sáu thôi ? Nếu thể chữa khỏi, đến mười cũng ! Vì cái lồi đĩa đệm mà chạy bao nhiêu bệnh viện, tốn cả chục vạn tệ ! Giờ ngại gì nữa."
"Nằm im, đừng cử động."
Bác sĩ Trịnh đặt tay lên eo ông , pháp lực bao bọc lấy những đốt sống thoái hóa, từ từ giúp chúng khôi phục độ đàn hồi.
Làm xong, bà thu tay về, dặn dò:
"Tuần . Trong tuần , cúi , nâng đồ nặng, lâu. Tốt nhất nên nhiều hơn."
Người đàn ông gật đầu liên tục, tò mò hỏi: "Bác sĩ, bà đẩy đĩa đệm của về ?"
"Chưa." Bác sĩ Trịnh lắc đầu: "Tình trạng của ông nặng quá, các đốt sống thoái hóa nghiêm trọng. Cần phục hồi độ đàn hồi , đó mới đẩy đĩa đệm về chỗ cũ ."
Người đàn ông xong việc, đến lượt bà lão.
Bà lão thoái hóa đốt sống cổ, hai tay tê rần, thậm chí khi đánh bài cũng run rẩy.
Bệnh tình của bà quá nghiêm trọng, nhưng do tuổi cao, xương thiếu canxi và dinh dưỡng, đàn hồi kém, nên cần điều trị ba . Lần đầu tiên, bổ sung dinh dưỡng cho đốt sống cổ, đó mới từ từ đẩy đĩa đệm lồi về vị trí ban đầu.
Hiệu quả rõ rệt, khi điều trị xong, bà lão chớp chớp mắt, giơ tay lên thử cử động, kinh ngạc thốt lên:
"Không tê nữa! Vai cũng đau!"
Bà xúc động đến đỏ cả mắt, nắm lấy tay bác sĩ Trịnh:
"Thần y, đúng là thần y!"
Bà cứ nằng nặc đòi tên thật của bác sĩ Trịnh, còn bảo gửi tặng bà một tấm bảng vinh danh.
Bác sĩ Trịnh : " họ Trịnh, tên là..."
Bà dừng một chút, : "Thôi, gọi là bác sĩ Trịnh là ."
Lúc đầu, ai cũng tin tưởng bà , chỉ lác đác vài xếp hàng.
khi tận mắt chứng kiến ba lượt chữa khỏi, bắt đầu tin hơn, ùn ùn kéo đến đăng ký khám.
Phòng khám nhỏ vốn vắng vẻ, chỉ trong chốc lát chật kín . Hàng nối dài từ trong nhà tận cửa, kéo dài cả đường phố, hơn mười mét.
Những khách tham quan ngang qua đều tò mò hỏi:
"Sao đông ? Xếp hàng gì thế?"