"Á á á! mơ chứ, đây là Thế Giới Kẹo ?"
Một tiếng hét đầy phấn khích vang lên.
Trước mắt họ, những viên gạch từ kẹo trái cây rực rỡ sắc màu, xếp chồng lên thành những ngôi nhà nhỏ xinh . Xa xa, một dòng sông ngọt ngào đang chảy—đó là sô cô la đậm đặc, sóng sánh như trong truyện cổ tích.
"Thật thể tin ! Đây là giấc mơ ?"
"Nhìn kìa, tàu lượn siêu tốc! Trời ơi, nó chạy xuyên qua thác sô cô la kìa!"
Tiếng cảm thán, tiếng hét phấn khích vang lên ngớt.
Ngưu Cố, một streamer nổi tiếng, đến phó bản Nhiếp Tiểu Thiến để livestream cho khán giả. ngay khi đặt chân Thế Giới Kẹo, quên mất nhiệm vụ của .
Cảnh tượng mắt quá choáng ngợp!
Anh cứ thế sững , há hốc miệng, mãi mới thốt lên một câu:
"Trời ơi! Nơi thật ?"
Trong khi đó, hàng nghìn đang theo dõi livestream của cũng sửng sốt kém. Bình luận nổ như pháo hoa:
[Ngưu Đại, Ngưu Đại, xem bông hoa màu xanh , liệu nó thật ?]
[Ngưu Đại, mau cưỡi đại bàng ! Không lẽ ngay cả chim ở đây cũng từ kẹo ?]
[Ngưu Đại, cắn thử một miếng căn nhà ! tin nó từ sô cô la !]
Ngưu Cố kịp phản ứng.
Ban đầu, chỉ định livestream một buổi sáng, nhưng với những gì đang diễn , lẽ ở đây cả tháng.
Phó bản Tiểu Thiến quá rộng lớn, quá , quá mơ mộng! Mỗi góc nhỏ đều khiến trầm trồ, mỗi trò chơi đều đầy kích thích.
Tiếng hét phấn khích tràn ngập khung chat.
[Mẹ nó, nó, nó!]
[Không thể tin nổi! Đây đúng là thiên đường mà!]
[Nhất định đến một trong đời! Lập kế hoạch ngay thôi!]
[Ngưu Đại, đừng đơ nữa, mau chơi cầu trượt lớn ! Nó giống một cái thác sô cô la khổng lồ kìa!]
...
Ở một góc khác của phó bản Tiểu Thiến, Nghiêm Phán Phán đang chụp ảnh cho .
"Mẹ, cúi đầu xuống một chút, nhẹ nhàng ngửi bông hoa ... , giữ nguyên nào!"
"Tách!"
Một bức ảnh mỹ đời.
Nghiêm Phán Phán tấm ảnh trong điện thoại, gật gù hài lòng. Sau đó, cô chạy đến, hào hứng :
"Bố ? Con chụp ảnh chung với bố !"
quanh một lượt, cô phát hiện —bố biến mất!
Mẹ cô cũng bất ngờ:
"Ừ nhỉ, nãy bố con còn đây mà?"
Hai con đảo mắt tìm kiếm, cuối cùng... phát hiện ông Nghiêm đang quỳ rạp trong một bụi cỏ tím.
Tư thế của ông trông vô cùng kỳ quái—đầu rạp xuống, m.ô.n.g chổng lên trời, tay cầm điện thoại bấm bấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/244.html.]
Cảnh tượng khiến Nghiêm Phán Phán bật :
"Bố, bố đang gì ?"
Bố cô trả lời, vẫn chăm chú thứ gì đó trong bụi cỏ.
Nghiêm Phán Phán tò mò tới, cúi xuống theo. Lúc , cô mới nhận —bố đang chụp ảnh một bông hoa nhỏ màu tím.
Bà Nghiêm thở dài bất lực:
"Bố con mà, cứ thấy hoa lá là chẳng nhấc chân nổi."
Mộng Vân Thường
Nghiêm Phán Phán đang định đồng tình, nhưng ngay khi ánh mắt cô chạm bông hoa , cô lập tức sững .
Bông hoa tím nhỏ xinh một vẻ kỳ lạ. Cánh hoa phát sáng ánh mặt trời, màu sắc đổi theo từng góc .
Nghiêm Phán Phán cũng thu hút, quỳ xuống bên cạnh bố, chăm chú quan sát.
Bà Nghiêm: "..."
"Bó tay, cha nào con nấy."
Bố Nghiêm Phán Phán vốn là một chuyên gia nghiên cứu sinh học y dược, uy tín lớn trong ngành.
Nghiêm Phán Phán từ nhỏ chịu ảnh hưởng từ bố, cũng yêu thích sinh học. Hiện tại, cô đang học thạc sĩ tại Đại học Bắc Kinh, chuyên ngành y dược sinh học.
Bởi , hai bố con đều chung một đặc điểm—hễ thấy loài cây nào lạ là thể bước tiếp.
Nghiêm Phán Phán bông hoa, hỏi nhỏ:
"Bố, bố từng thấy loài cây ?"
Bố cô gật đầu:
"Bố chụp ảnh gửi cho sư của con , nhưng cũng tra thông tin gì."
Nghe , Nghiêm Phán Phán kinh ngạc:
"Ý bố là... đây thể là một loài thực vật mới, từng ghi nhận?"
"Rất khả năng!"
Bố cô dậy, chỉ các loài cây xung quanh:
"Không chỉ bông hoa , nhiều loài thực vật ở đây bố đều từng thấy. Có thể bộ khu vực chứa đựng những loài cây đặc biệt từng xuất hiện trong nghiên cứu."
Nghiêm Phán Phán trợn tròn mắt, lòng tràn ngập sự phấn khích của một nhà khoa học.
Bố cô trầm ngâm một lúc, đó :
"Con ở đây với nhé, bố ngoài gặp bà chủ Nhà Ma một lát."
Bà Nghiêm giật :
"Gặp bà chủ? Không là gia đình chơi thôi ? Sao ông định bàn chuyện nghiên cứu ?"
Bố cô nghiêm túc đáp:
"Những loài cây ở đây thể quan trọng với ngành y dược. Nếu chúng thực sự đặc tính dược liệu, chúng thể phát triển các loại thuốc mới. Đây sẽ là một bước đột phá lớn, giúp ích cho nhân loại."
Nghe , bà Nghiêm lập tức đổi thái độ, vội vàng xua tay:
"Vậy ông nhanh ! Nhanh lên!"
Bố cô bật , chần chừ thêm nữa, lập tức rời khỏi phó bản Tiểu Thiến.
Trên đường , ông ngừng suy nghĩ—nên mở lời thế nào với bà chủ Nhà Ma? Liệu thể sắp xếp các nhà nghiên cứu đến đây để tìm hiểu về những loài thực vật đặc biệt ?
Nếu thể... đây sẽ là một khám phá vĩ đại!