Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 245

Cập nhật lúc: 2025-03-27 08:19:16
Lượt xem: 192

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bố của Lê Diệu tìm đến một nhân viên Nhà Ma, vẻ mặt nghiêm túc. Ông nhẹ nhàng lên tiếng:

"Xin chào, gặp bà chủ của các cô, tiện ?"

Nhân viên Nhà Ma – một cô gái tên Tiểu Hoàng, thoáng ông với ánh mắt thăm dò. Cô nghiêng đầu, hỏi :

"Xin hỏi ông là ai?"

Ông Nghiêm do dự, rõ ràng tiết lộ phận thật. Sau vài giây suy nghĩ, ông khẽ ho một tiếng :

Mộng Vân Thường

" là giáo viên sinh học. quan tâm đến thực vật trong phó bản Nhiếp Tiểu Thiến, gặp bà chủ của các cô để trao đổi một chút."

Tiểu Hoàng gật đầu, hỏi thêm gì nữa:

"Được , sẽ chuyển lời của ông. Trước mắt, ông lên tầng hai, đến sảnh nghỉ ngơi đầu tiên để xếp hàng chờ."

"Xếp hàng chờ?" Ông Nghiêm nhíu mày. "Ý cô là ?"

Không nhận câu trả lời, ông đành lững thững bước lên tầng hai. Khi đặt chân sảnh nghỉ, cảnh tượng mắt khiến ông sững sờ.

Căn phòng chật kín , ai nấy đều đang kiên nhẫn chờ đợi, con lên đến hàng trăm.

Một đàn ông béo, vẻ là ông chủ của một cửa tiệm nào đó, ngay gần cửa, thấy ông Nghiêm liền hỏi:

"Ông cũng đến gặp bà chủ Nhà Ma ?"

Ông Nghiêm gật đầu theo phản xạ.

Ông chủ mập vỗ vai ông, chỉ về phía cuối hàng: "Vậy thì đến đó lấy . Ông là 578, nhớ là chen ngang đấy."

"Số... 578?" Ông Nghiêm tối sầm mặt. Đợi đến lượt chắc mất cả ngày!

Đắn đo một chút, ông quyết định tiết lộ phận thật:

"Thực , là Viện trưởng Viện Nghiên cứu Sinh học Quốc gia. đến đây vì một việc quan trọng, thể gặp bà chủ ?"

Ông còn kịp hết câu thì cướp lời:

" là trưởng Trung tâm Nghiên cứu Sinh thái, việc gấp cần gặp bà chủ !"

Một khác lập tức chen :

"Cút! là chuyên gia cơ khí đây, !"

" là giáo sư về trí tuệ nhân tạo, chuyện của quan trọng hơn, cần gặp !"

Ông Nghiêm: "..."

Rõ ràng, ai cũng lý do chính đáng để gặp bà chủ .

Trong khi ở tầng hai đang náo loạn vì xếp hàng, thì Lê Diệu chẳng gì về chuyện đó.

Lúc , cô đang ở phó bản Họa Bì.

Trên đỉnh một ngọn núi cao, Lê Diệu và Họa Bì cạnh , phóng tầm mắt xuống phía .

Một vùng đất xám mịt mù trải dài, như một vết nứt đen sâu thẳm nuốt chửng thứ.

Họa Bì siết chặt tay, ánh mắt hiện rõ vẻ phấn khích xen lẫn tiếc nuối. Cô sang Lê Diệu, giọng đầy nhiệt huyết:

"Diệu Diệu, ? Kể từ khi phó bản của tớ nâng cấp lên cấp cao, tớ thể yên. Ngày nào tớ cũng khám phá khắp nơi, mong tìm bí mật của nó."

Lê Diệu im lặng lắng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/245.html.]

"Một hôm, tớ leo lên ngọn núi phía nam, nhưng khi đến giữa chừng, một lực cản khiến tớ thể tiến thêm nữa."

Họa Bì chỉ xuống phía , nơi vùng đất xám mờ mịt bao phủ.

"Tớ đoán đó là ranh giới của phó bản, nên đánh dấu rời . hôm , khi , tớ phát hiện thể vượt qua điểm đánh dấu hôm !"

Lê Diệu nhíu mày: "Ý là..."

" !" Họa Bì hào hứng gật đầu. "Phó bản thể mở rộng! Khi nhiều du khách đến chơi, khí náo nhiệt, hoặc khi tớ tu luyện, diện tích phó bản sẽ tự động mở rộng!"

bật đầy tự hào:

"Tớ còn nghĩ, nếu cứ tiếp tục như , lẽ một ngày nào đó phó bản Họa Bì sẽ trở thành một thế giới rộng lớn... và tớ sẽ là ‘vũ trụ vô địch’!"

ngay lập tức, nét mặt cô trầm xuống.

" tớ phát hiện, diện tích phó bản mở rộng đến đỉnh núi là dừng ."

Họa Bì hạ giọng, chỉ xuống vùng đất xám: "Bất kể tớ cố gắng thế nào, phó bản cũng thể mở rộng thêm nữa. Chỉ cần chạm đến ranh giới , sinh khí bên trong lập tức hút cạn."

Lê Diệu cúi xuống, quan sát thật kỹ vùng đất đó.

Cô quyết định thử bước một chân .

Ngay khoảnh khắc bàn chân chạm xuống, một luồng khí lạnh lẽo lập tức bao trùm . Cô cảm thấy sinh khí trong cơ thể đang rút với tốc độ chóng mặt, như thể thứ gì đó vô hình đang cố nuốt chửng cô.

Lê Diệu giật , vội rút chân , lùi nhanh về phía .

Phía lưng cô, Họa Bì im, ánh mắt lóe lên một tia nghi hoặc. Cô phát hiện một điều kỳ lạ—Lê Diệu thể rời khỏi phó bản, bước vùng đất xám , nhưng bản thì thể.

Tựa như một kết giới trong suốt giam giữ cô , chỉ thể ngoài thông qua cánh cổng chính.

Một , một quỷ, đều im lặng về phía .

Thứ … rốt cuộc là gì?

Lê Diệu nhíu mày, nhanh chóng lấy điện thoại , mở ứng dụng Nhà Ma để hỏi. màn hình chỉ hiển thị một giao diện trống trơn, hề phản hồi.

Từ lỡ miệng quá nhiều, ứng dụng dường như "khóa miệng". Bất kể Lê Diệu hỏi gì, nó đều im lặng.

Cô tắt điện thoại, trầm ngâm suy nghĩ. Xem , nếu tìm hiểu về "Giới Xám", cách duy nhất là tự điều tra. Có lẽ tối nay, khi Nhà Ma đóng cửa, cô sẽ tập hợp để thảo luận.

Vừa bước khỏi phó bản Họa Bì, cô lập tức thấy Tiểu Hoàng.

Tiểu Hoàng tiến tới, cung kính báo cáo: "Có nhiều đang chờ gặp cô ở phòng nghỉ tầng hai."

Lê Diệu nhướng mày: "Gặp ? Họ gặp gì?"

Cô vốn định về thư phòng ở tầng 16 để tìm thêm tư liệu liên quan đến "Giới Xám", ngờ nhiều tìm cô như .

Tiểu Hoàng kiên nhẫn giải thích: "Một hợp tác với cô. Có mua trái cây và đồ ăn vặt trong phó bản Tiểu Thiến, quan tâm đến các loài cây kỳ lạ ở đó. Ngoài , còn một nhóm tìm hiểu về công nghệ chiếu hologram trong phó bản Sadako."

Lê Diệu gật đầu, đúng là cô cũng lường việc . ...

"Có bao nhiêu ?" Cô hỏi.

Tiểu Hoàng bình thản đáp: "Khoảng 700 ."

"..."

Bảy trăm ?

Chỉ tưởng tượng cảnh đó thôi cũng khiến Lê Diệu đau đầu.

Loading...