Nhà Ma Của Ta Thông Với Địa Phủ - 290

Cập nhật lúc: 2025-03-30 12:15:26
Lượt xem: 205

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Bà thở dài, giọng trầm xuống:

"Sau cô sẽ ."

Lê Diệu lắc đầu, kiên quyết:

" ngay bây giờ. câu trả lời."

Mạnh Bà im lặng suy nghĩ một lúc, chậm rãi giải thích:

"Chuyện thực sự khó để giải thích. nếu cô nhất định , thể dùng một cách đơn giản để minh họa… Cô thể hình dung phó bản giống như một gian song song."

Lê Diệu cau mày, lắng .

"Nó vẫn tồn tại Trái Đất, chia sẻ chung một bầu trời, một mặt trời, một mặt trăng với thế giới của chúng . do chỉnh, nên diện tích của nó nhỏ, quy tắc cũng đầy đủ."

Mạnh Bà dừng một chút, tiếp tục:

"Còn vùng đất Xám thì khác. Nó là một thế giới chỉnh, tồn tại độc lập trong vũ trụ rộng lớn. Nó chỉ là một phó bản, mà là một gian khác biệt."

Lê Diệu trầm ngâm.

Mạnh Bà cô, chậm rãi thêm:

"Tất nhiên, những gì chỉ là một cách so sánh đơn giản, dựa những gì cô thể hiểu lúc . Thực tế, bản chất của vùng đất Xám phức tạp hơn nhiều. Với tu vi hiện tại của cô, cô thể lĩnh hội hết . đừng lo, , khi tu vi cô cao hơn, cô sẽ dần dần hiểu thôi."

Lê Diệu gật đầu. Bây giờ hiểu cũng , cô tin rằng sẽ ngày cô nắm bắt tất cả.

Sau bữa ăn, Lê Diệu chợt nhớ đến một chuyện quan trọng, liền hỏi:

"Bà ơi, bà phó bản của trông như thế nào? Có cần một địa phủ ?"

Mạnh Bà lập tức nhăn mặt, khoát tay đầy chê bai:

"Không cần! Địa phủ quê mùa lắm! Thời đại nào chứ? Giờ đến cả tiểu thuyết cũng chẳng còn ai về địa phủ nữa, thời !"

Lê Diệu: "..."

Cô cảm thấy gì đó đúng lắm… Mạnh Bà hình như ám thị thì ?

Mạnh Bà nghiêm túc động tác minh họa mặt cô, giọng đầy hứng thú:

" một thế giới tận thế! Ví dụ như tận thế xác sống, tận thế băng giá, tận thế nóng bức, tận thế bức xạ, tận thế lũ lụt, tận thế u linh, tận thế chiến tranh, vùng đất hoang phế, xâm lược từ dị giới..."

Bà cứ thế liệt kê một loạt các loại tận thế, càng mắt càng sáng rực:

"Cái mới thú vị! So với địa phủ thì hấp dẫn hơn nhiều. thể kết hợp đủ loại hình phạt trong mười tám tầng địa ngục những loại tận thế khác !"

Nói , bà nghiêng đầu tít mắt:

"Diệu Diệu, gần đây khá nhiều tiểu thuyết. Mấy đứa trẻ bây giờ tưởng tượng phong phú thật đấy. Những gì chúng còn kinh khủng hơn cả địa phủ nhiều. Nên một phó bản tận thế!"

Lê Diệu há hốc miệng.

Cô thực sự ngờ Mạnh Bà bắt kịp thời đại đến thế. Không chỉ tiểu thuyết, mà còn say mê tận thế thế

, nếu về độ hấp dẫn thì phó bản tận thế quả thật là một ý tưởng tệ.

Lê Diệu trầm tư suy nghĩ. Có lẽ, cô sẽ một tiểu thuyết về tận thế để tìm hiểu thêm, đó tổ chức một cuộc thi thu thập ý tưởng xây dựng phó bản .

Ừm… Cũng thể treo phần thưởng cho những ý tưởng xuất sắc nhất.

, còn...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/290.html.]

Ý tưởng cứ thế dần lan rộng trong đầu cô, nhưng đang nghĩ dở, cô chợt sững , như nhớ điều gì đó.

Cẩu Đản!

Cô suýt chút nữa quên mất bé!

Không chần chừ nữa, Lê Diệu lập tức mở ứng dụng Nhà Ma, mục Quản lý nhà ma - Khác, tìm kiếm cái tên Huyễn Linh kèm theo từ khóa Vùng đất Xám.

Sau vài thao tác, cuối cùng cô cũng tìm thấy và thả Huyễn Linh .

Chỉ trong nháy mắt, giữa căn phòng bỗng xuất hiện một bảy, tám tuổi.

Cậu mặc một bộ áo vải kiểu cổ xưa, tóc buộc thành chỏm nhỏ đỉnh đầu, gương mặt bầu bĩnh, làn da trắng trẻo, trông cực kỳ đáng yêu. đôi mắt mang vẻ cương nghị hiếm thấy ở trẻ con, đuôi mắt xếch, khiến khuôn mặt thêm phần sắc sảo.

Chính là Cẩu Đản!

Vừa xuất hiện, bé lập tức giật khi thấy xung quanh là quỷ quái, đôi môi mím chặt, ánh mắt chút căng thẳng. khi thấy Lê Diệu, vẻ cảnh giác lập tức biến mất.

Ánh mắt sáng lên, khóe môi cong thành một nụ rạng rỡ, chạy ngay đến mặt cô:

"Chị Lê!"

Lê Diệu cũng vui mừng kém, cô vẫy tay gọi gần, đó xoa mạnh lên đầu , giọng đầy yêu thương:

"Cẩu Đản! Chị đưa em ngoài ! Em cần kẹt trong ảo cảnh nữa, từ nay thể sống ở đây, ?"

Cẩu Đản tròn mắt, tò mò quanh.

Cậu bé thấy những bức tường trắng sạch bóng, những ô cửa kính trong suốt, ánh đèn dịu nhẹ cùng hàng loạt thiết hiện đại. Ánh mắt tràn đầy kinh ngạc, phấn khích và chút bỡ ngỡ.

"Chị Lê, đây là thế giới mà chị đang sống ?"

" !"

Lê Diệu xoa đầu , nhẹ nhàng :

"Ở đây, những đứa trẻ như em đều học. Chị sẽ sắp xếp thời gian để mở một lớp học trong nhà ma, dành cho những nhân viên nhỏ tuổi, những chữ, hoặc những ai vì c.h.ế.t quá sớm mà học những kiến thức hiện đại."

"Mọi sẽ học tập cùng để trở thành những 'con ma văn hóa'."

Nói , Lê Diệu gọi chị Miêu từ bộ phận nhân sự đến, nhờ cô dẫn Cẩu Đản quen với môi trường mới.

Sau khi Cẩu Đản dẫn , Lê Diệu xuống, bắt đầu nghiên cứu về "Lời chúc phúc của Lạc Minh Duyên". Ứng dụng Nhà Ma đưa bất kỳ giải thích cụ thể nào, chỉ hiển thị một dòng đơn giản hỏi cô chấp nhận lời chúc phúc .

Lời chúc phúc là gì nhỉ?

Lê Diệu đoán lẽ nó liên quan đến năng lực kinh doanh. Dù là Lạc Minh Duyên thật quãng thời gian cô thế bà , thì đó đều là những năm tháng trở thành một nữ tài phiệt với chuỗi cửa hàng phủ khắp đất nước.

"Có khi nào bà chúc phúc để phát tài nhỉ?"

Nghĩ đến khả năng , Lê Diệu chần chừ nữa mà nhấn chọn "Chấp nhận".

Ngay khi xác nhận, một luồng ánh sáng trắng ấm áp bao phủ lấy cô, hòa cơ thể. Trên màn hình điện thoại, một thông báo hiện lên:

"[Lê Diệu chấp nhận lời chúc phúc từ Lạc Minh Duyên.]"

"[Lạc Minh Duyên là kính trọng, họ gọi bà là 'Lạc nương tử'. Bà tự tay nuôi dưỡng năm đứa trẻ, giúp chúng trưởng thành và thành đạt. Ai ai cũng ngưỡng mộ những đứa trẻ của bà, thậm chí mong con của bà.

Trong thời của , Lạc Minh Duyên luôn khác gọi là '' bằng cả sự tôn kính và yêu thương.

Chúc mừng Lê Diệu, khi nhận lời chúc phúc , khác sẽ vô thức coi cô như một - kính trọng, yêu quý và ngưỡng vọng.]"

Lê Diệu: "..."

Mộng Vân Thường

Cô ngơ ngác dòng thông báo, dở dở .

Loading...