Nam Kỳ một bên, mặt đỏ như gấc, giấu nổi sự hổ cho khác. Anh lặng lẽ cúi đầu, chỉ tìm cái lỗ nào đó chui xuống cho đỡ ngại.
Trái , Cao Lãng thì chẳng hề cảm thấy lúng túng. Ngược , ánh mắt sáng rực như đèn pha, đầy hưng phấn. Anh , vung tay múa chân như một đứa trẻ khoe món đồ chơi mới:
"Thành phố phía to lắm! To vô cùng luôn! Nhìn y như một thành phố thật sự . Bên trong cả những con đường rộng thênh thang, mấy cái cầu đóng băng, cả siêu thị cực kỳ lớn nữa!"
Anh như đang mơ, sang Tiêu Dao, phấn khích đề nghị:
"Đến đó , sẽ kiếm một chiếc xe trượt tuyết. Cô lên, kéo cô trượt khắp nơi!"
Tiêu Dao mà phì . Cô tin lắm những lời kể phóng đại . Một phó bản trong công viên giải trí thì thể lớn đến chứ? Cô nghĩ thầm, khi thành phố mà Cao Lãng nhắc tới chỉ là mô hình thu nhỏ, cỡ bằng một khu dân cư thì là giỏi lắm .
Dù , nơi quả thật rộng rãi và đầu tư .
Không phá hỏng sự hào hứng của Cao Lãng, cô chỉ đùa nhẹ theo:
"Ngồi xe trượt tuyết á? Thôi , nặng lắm đấy, kéo nổi ."
"Không !" – Cao Lãng phồng ngực, hai tay siết thành nắm đấm, khoe cơ bắp:
" khỏe lắm, thật đó! Vào đây xong là thấy như siêu nhân . Sức mạnh dường như trở , còn mạnh hơn cả ở ngoài đời!"
Anh bật hào hứng tiếp tục:
"À mà đúng , phó bản là g.i.ế.c quái đấy! Giết quái xong là thể thức tỉnh dị năng! Đi nhanh nào!"
Nghe tới đây, Lâm Tĩnh Văn kìm , ngạc nhiên hỏi:
"Cao Lãng, g.i.ế.c quái thực sự thể giúp thức tỉnh dị năng ?"
"Thật mà!" – Cao Lãng đập tay lên ngực, vẻ mặt đầy tự tin:
"Em yên tâm, lát nữa sẽ giúp em bắt một con quái dễ nhất. Nhìn em kìa, mặt mũi xanh xao, thì nhỏ xíu, gió thổi một cái là bay mất tiêu . Hy vọng em sẽ nhận dị năng hệ sức mạnh, để còn đ.ấ.m vỡ mặt mấy kẻ coi thường em!"
Lâm Tĩnh Văn nghiêng đầu chăm chú lắng , đôi mắt dần sáng lên. Phó bản Tận Thế Cực Hàn quá đặc biệt, cứ như một thế giới riêng biệt , khiến cô tạm thời quên mất mục đích ban đầu đến đây. Cô ngăn bản cuốn .
Tiêu Dao sang, thấy biểu cảm của Tĩnh Văn mà trong lòng nhẹ nhõm. Đôi mắt cô khẽ cong lên đầy vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nha-ma-cua-ta-thong-voi-dia-phu/389.html.]
Không ngờ một phó bản giả lập thể kéo ai đó khỏi bóng tối của ý định tự sát. Quả là kỳ diệu!
Thấy Lâm Tĩnh Văn bắt đầu hứng thú, Tiêu Dao liền đề nghị:
"Hay là chúng chia . Như tìm quái sẽ nhanh hơn."
"Chia ?" – Lâm Tĩnh Văn tròn mắt, giọng lo lắng:
" nếu tách , lỡ gặp chuyện gì thì liên lạc? Bị thương thì ?"
"Đừng lo." – Cao Lãng mỉm trấn an:
"Tĩnh Văn, em bảng cá nhân của xem. Phía cùng một biểu tượng giống như WeChat . Đó gọi là Băng Tín. Mình thể kết bạn và liên lạc với qua đó."
"Băng… Tín?" – Lâm Tĩnh Văn ngẩn . Chuyện thật khó tin.
Tiêu Dao cũng tò mò kém. Nam Kỳ bèn bước đến giải thích rõ hơn:
"Nhiệt độ ở đây quá thấp, điện thoại thông thường sẽ nhanh hết pin. Thế nên hệ thống mới tạo một nền tảng riêng để dùng trong phó bản. Băng Tín hoạt động như WeChat , thể nhắn tin, gọi thoại, thậm chí gọi video."
Anh dãy từ bảng trong suốt của :
"137XXXXG543. Thêm để kết bạn nhé."
Lâm Tĩnh Văn nhanh chóng thêm bạn, thử gọi video cho họ. Ngay lập tức, bảng trong suốt rung nhẹ như mặt nước gợn sóng, đó hiện lên khuôn mặt to đùng của Nam Kỳ khiến cô che miệng bật .
"Thú vị thật!" – cô khúc khích, ánh mắt còn u ám như .
Tiêu Dao cũng thử gọi, kìm kêu lên:
"Ủa, cái cả bộ lọc nữa hả?"
Nam Kỳ gật đầu:
"Không chỉ . Còn thể đổi diện mạo, chỉnh giọng , thêm hiệu ứng nữa. Cả tá công cụ vui lắm!"
Tiêu Dao khám phá trầm trồ:
Mộng Vân Thường
"Trời ơi, mấy chi tiết nhỏ mà kỹ đến thế ? Không lạ gì mà Nhà Ma Phong Đô hot đến . Từng cái nhỏ nhất cũng chăm chút kỹ lưỡng."