Nhầm Đối Tượng Liên Hôn, Thái Phó Vừa Tranh Vừa Giành - Chương 83
Cập nhật lúc: 2025-09-11 04:23:39
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thời Nguyện chọn một cây kẹo hồ lô lớn nhất, đương nhiên, Bùi Triệt chỉ tượng trưng cắn hai miếng, phần còn đều ‘thọ chung chính tẩm’ trong bụng Khương Thời Nguyện.
“Ăn ít thôi, coi chừng nha đau.” Bùi Triệt chút yên tâm .
Khương Thời Nguyện liếc một cái, đắc ý : “Ta bao giờ nha đau.”
Bùi Triệt cùng nàng , đột nhiên hôn nàng.
Nàng còn ngọt hơn kẹo hồ lô nhiều.
Ăn uống no nê xong, hai dậy, xuôi theo dòng dạo.
Đèn đóm sáng như ban ngày, hai bên đường là đủ loại hàng hóa kể xiết, Khương Thời Nguyện phía ngừng chia sẻ, Bùi Triệt nàng bù đắp những thiếu sót của , gì, mặc cho nàng nắm tay, từng bước từng bước theo nhịp chân nàng.
Hai một đoạn, vặn qua một quán bói toán.
Trước quán một hàng dài xếp hàng, hóa là vị thầy bói nửa tiên nổi tiếng gần xa ở đây gánh hàng. Nghe xem tướng cực chuẩn, đặc biệt là chuyện nhân duyên, cả mười xã tám thôn đều tìm đến xem.
Khương Thời Nguyện vô cùng hứng thú, “Thái phó, ngươi từng xem bói ?”
Bùi Triệt lắc đầu, “Chưa từng.”
Vậy là đầu tiên ?
Vậy thì hôm nay xem bói .
Khương Thời Nguyện lập tức càng hứng thú hơn: “Vậy chúng xem .”
Khương Thời Nguyện hào khí ngút trời, tiểu tay vung lên, cho mỗi xếp hàng phía hai văn tiền, chen lên hàng đầu tiên.
Thầy bói là một ông lão nhỏ nhắn để râu dê, tóc tai bạc phơ, một mắt bịt bằng miếng che mắt, dáng vẻ nửa tiên điển hình.
Khương Thời Nguyện và Bùi Triệt xuống chiếc bàn nhỏ mặt thầy bói.
Thầy bói dáng vẻ Khương Thời Nguyện , y phục của hai , cực kỳ nhiệt tình: “Hai vị xem gì?”
Khương Thời Nguyện: “Xem nhân duyên.”
Lời dứt, thầy bói đối diện liền nheo mắt , ánh mắt qua mặt Khương Thời Nguyện và Bùi Triệt vài lượt.
“Ừm, tướng mạo của hai vị …”
Thầy bói nhíu mày, mới mở lời, một thỏi bạc vụn ‘cạch’ một tiếng rơi xuống mặt .
“Nói cho tử tế!” Khương Thời Nguyện mặt đanh , nhướng mày lạnh lùng hừ một tiếng.
Một lạng bạc vụn, ném khí thế của vạn lạng.
Bùi Triệt mím môi khẽ .
Thầy bói đó cũng điều, thấy bạc càng toe toét, há miệng liền khen: “Hai vị long chương phượng tư, hoa dung nguyệt mạo, là kim đồng ngọc nữ trời, châu liên bích hợp đất, để xem thêm xem…”
Thầy bói giả vờ bẩm ngón tay, bói cho họ một quẻ, lớn tiếng hô: “Trời tác hợp! Trời tác hợp!”
Khương Thời Nguyện lập tức vui mừng, môi cong lên tươi , đầu Bùi Triệt: “Nghe thấy ? Thầy bói , ngươi với hợp nhất.”
Bùi Triệt nắm lấy tay nàng, bao bọc chặt lấy bàn tay nàng trong lòng bàn tay : “Nghe thấy .”
Một nữa chứng kiến Khương Thời Nguyện lời tình tứ động lòng .
Còn hơn cả ‘ nguyện ý’, là ‘ngươi , họ đều ngươi và hợp nhất.’
“Không hổ là nửa tiên, ngươi quả nhiên xem chuẩn!”
Khương Thời Nguyện khi ném thêm một thỏi bạc vụn lên bàn.
Rời khỏi quầy thầy bói, Khương Thời Nguyện đầu nụ mặt Bùi Triệt và bàn tay đang nắm c.h.ặ.t t.a.y .
Nàng , nghịch ngợm lùi bước về phía , nghiêng đầu nũng: “Ta giỏi tiêu tiền ?”
Mấy lạng bạc vụn, dỗ đến khóe miệng Thái phó đại nhân cũng vểnh lên trời .
Bùi Triệt gật đầu, tâm phục khẩu phục: “Rất giỏi.”
“Vậy những món nợ đây ghi, đáng giá ?” Khương Thời Nguyện hỏi.
Luận chuyện lật chuyện cũ, ai sánh bằng nàng.
Bùi Triệt cuối cùng cũng kìm nén , nhanh chóng mổ nhẹ một cái lên khóe môi nàng, “Đáng giá.”
Lần , Khương Thời Nguyện thấy ngại, trái vô cùng mãn nguyện, nụ tươi sáng như đào lý tháng ba.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nham-doi-tuong-lien-hon-thai-pho-vua-tranh-vua-gianh/chuong-83.html.]
“Đi thôi, tiếp theo, b.ắ.n cung.”
“Để xem thử cung pháp của phu tử tiến bộ , thể chỉ khảo nghiệm mỗi .”
Khương Thời Nguyện kéo Bùi Triệt, nhanh chóng đến chỗ chơi b.ắ.n cung.
Đó là trò chơi yêu thích nhất chợ đêm, xung quanh vây kín nhiều . Trên bức tường gỗ cách đó mấy trượng, treo mười chiếc đèn lồng với độ cao khác . Bắn trúng đèn lồng nào sẽ nhận phần thưởng tương ứng.
Bùi Triệt từ chối, thấy nàng hứng thú, y chủ động hỏi: “Nàng gì?”
Khương Thời Nguyện tùy ý vẽ một vòng tròn trong trung, ý là bất kể ai chọn, nàng đều tất cả!
“Tất cả đều !”
Bùi Triệt gật đầu, lấy mười mũi tên, đó thần sắc chợt nghiêm túc, giương cung lắp tên. Động tác thuần thục giống một văn thần, trái tựa như một chiến tướng trải qua trăm trận sa trường.
Người khác vẫn còn đang kéo cung, Bùi Triệt buông lỏng ngón tay, mũi tên như tia chớp, rít lên bay , mũi tiếp mũi khác.
Mười mũi tên hầu như cách, mũi nào cũng chuẩn xác, mười chiếc đèn lồng lập tức tắt ngúm.
Hiện trường yên lặng hồi lâu, đó vang lên từng trận kinh hô.
“Cung pháp thật lợi hại!”
Làm thể lợi hại ? Khương Thời Nguyện khỏi cảm thán.
Thôi học sĩ vì rèn luyện y định tâm tĩnh khí, mỗi luyện cung đều đích đến bia .
Khảo nghiệm cung thuật của y, cũng rèn giũa tâm cảnh của y.
Sau Bùi Triệt phát hiện nàng đang học b.ắ.n cung, dạy nàng, nàng vô cùng sợ hãi, cho rằng y cũng sẽ dùng cách thức hà khắc để “hành hạ” .
Kết quả Bùi Triệt với nàng: “Không , chỉ cần b.ắ.n tên ngoài là , b.ắ.n trúng cũng chẳng .”
Y còn cho nàng một cây cung nhỏ chuyên dụng, hai đầu cán cung, một đầu khắc tên nàng, một đầu chạm trổ một cành hoa thù du.
Khương Thời Nguyện đôi khi nghĩ, Bùi Triệt xem nàng khi đó như một cái bóng khác của chính y , biến sự nghiêm khắc tột cùng của Thôi học sĩ thành sự nuông chiều vô điều kiện đối với nàng, đem những thiếu sót của đều dồn hết nàng.
Khi học cờ cũng , nàng sẽ đòi nước cờ, thua đến cay cú còn lật đổ bàn cờ, Bùi Triệt cũng quá tức giận, chỉ phê bình nàng phẩm chất chơi cờ , an ủi nàng rằng:
“Lần nhường nàng mười quân cờ.”
“Lão phu bán hàng mười năm, đầu tiên thấy công tử lợi hại đến ! Đây là vật phẩm thưởng của các ngươi!”
Chủ quán tâm phục khẩu phục, chút do dự trao tất cả phần thưởng cho Khương Thời Nguyện.
Bên trong một chiếc đèn cá bảy màu, và một cây trâm cài hoa nhung, tình cờ là một đóa phù dung, cùng vài món đồ nhỏ khác.
Khương Thời Nguyện thích chiếc đèn cá , Bùi Triệt thích chiếc trâm.
Bùi Triệt cầm chiếc trâm lên cài cho nàng: “Đẹp lắm.”
Khương Thời Nguyện giơ chiếc đèn cá trong tay lên: “Ta thấy chiếc đèn cá cũng .”
“Vừa đang nghĩ gì thế?”
Tâm tư Bùi Triệt vẫn nhạy bén như , dù đang b.ắ.n cung vẫn thể nhận cảm xúc của nàng.
Khương Thời Nguyện tặc lưỡi: “Ta đang nghĩ đến chuyện chúng chơi cờ.”
Bùi Triệt mỉm thành tiếng, nhớ đến khuôn mặt nàng cứ thua một quân là sụp xuống một phần. Tối đa mười quân, khóe miệng thể sụp đến cằm, hai tay càng yên phận.
Nàng ít khi , nhưng loạn, bàn cờ lật là lật, chẳng chút kiêng dè.
Để dỗ dành nàng cùng chơi, chỉ cần thua một , y đều nhường nàng một quân cờ.
“Ta nhường nàng đến bao nhiêu quân ?” Bùi Triệt hỏi.
“Mười lăm quân .” Khương Thời Nguyện đáp.
Bọn họ chơi cờ mười lăm , mỗi đều kết thúc bằng sự thất bại thảm hại của nàng.
Bùi Triệt: “Lần nhường nàng mười sáu quân cờ.”
“Ta .” Khương Thời Nguyện từ chối.
“Giống như chẳng than vãn việc răng đau, cũng chẳng bao giờ ưa thích chơi cờ.”
Khương Thời Nguyện xong, giơ đèn cá lên chạy về phía , chạy đầu với Bùi Triệt.
“Tất cả đều là lừa phu tử đấy.”