Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 115

Cập nhật lúc: 2024-09-25 12:37:49
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 115:

"Tô Chí Phong, lúc thầy với , còn tin, bây giờ thì tin .”

"Đừng mấy câu khiêm tốn chi, về thầy mang đứa con thần đồng của thầy cho chúng mặt đấy, từ đến nay vẫn thấy thần đồng trông như thế nào.”

Tô Chí Phong bình tĩnh : "Không thành vấn đề, chỉ cần con trai đồng ý là ."

Trong giờ học buổi chiều, ông còn tin tức với bọn trẻ, cuối cùng còn kết luận: "Cho nên, tri thức là vô giá."

Ở bên công xưởng thép, Mã Lan chuẩn bắt đầu việc Xưởng trưởng gọi đến.

Người chuyện với Mã Lan là Xưởng trưởng Cao - xưởng trưởng công xưởng thép phụ trách sản xuất, ông : "Vấn đề lớn như bà nên thông báo với công xưởng sớm hơn."

Mã Lan : "Chuyện quá đột ngột, cũng ."

"Sau việc gì cứ thông báo với chúng để chúng cũng hưởng một chút vẻ vang."

Mã Lan gật đầu lia lịa, bà thật sự hiểu vinh dự của con trai bà liên quan gì đến công xưởng, con trai bà cũng là công nhân ở đây cơ mà.

Sau khi chuyện với Mã Lan, xưởng trưởng Cao tuyên bố, Mã Lan bây giờ sẽ ở công đoàn của công xưởng, buổi chiều tới quặng mỏ bàn giao công việc, ngày mai báo cáo với công đoàn.

Mã Lan : "Ngày mai còn chuyển hộ khẩu."

TBC

Xưởng trưởng Cao cũng thoải mái: "Vậy ngày mốt báo cáo."

Khi quản lý công xưởng giải quyết các thủ tục bàn giao cho Mã Lan, ông cũng hỏi bà việc. Buổi chiều bọn họ , lãnh đạo liền yêu cầu bọn họ chuyển Mã Lan đến văn phòng.

Thủ tục chuyển một công nhân tạm thời lên vị trí nhân viên chính thức kinh động đến cả lãnh đạo, chuyện thể khiến cho nghi ngờ.

Mã Lan : "Cấp nâng đỡ bởi vì con trai cống hiến cho đất nước."

"..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-115.html.]

Các cán bộ khác của Xưởng ủy vây quanh hỏi bà: "Mọi việc là như thế nào , con trai bà đóng góp gì thế?"

Mã Lan kể chuyện xảy buổi trưa, và cũng như những gì bà giải thích với những hàng xóm.

Mọi xong đều Mã Lan với ánh mắt khác.

Thần đồng tuy rằng quen thuộc, cũng từng qua, nhưng... một thần đồng cống hiến, kinh động cấp , thậm chí là lãnh đạo huyện thì khác.

Mã Lan về chính là hưởng phúc.

Các cán bộ kéo tay Mã Lan: "Đồng chí Mã Lan, chúng sẽ trao đổi kinh nghiệm nuôi dạy con cái."

Mã Lan: "..." Thật kinh nghiệm gì , khi rời khỏi Xưởng ủy Mã Lan đến khu mỏ để bàn giao công việc.

Bà cũng giải thích như , vì những ở khu mỏ khi bà sẽ rời đều tò mò hỏi thăm.

Một suất nhân viên chính thức khó như , Mã Lan chứ.

Mã Lan hiểu lầm nên sự thật.

Mọi trong khu mỏ xong đều c.h.ế.t lặng.

Họ đều rằng con trai của gia đình Mã Lan triển vọng, còn đăng tên báo, nhưng chẳng ai thể nghĩ tới triển vọng đến mức độ .

Các đồng nghiệp chơi hơn với Mã Lan, : "Mã Lan, đó mà, bà sẽ hưởng phúc trong tương lai thôi, giờ thì xem, quả nhiên là như . chỉ ngờ rằng phúc đến sớm như thế, đứa nhỏ còn lớn thể nhờ nó để một vị trí chính thức."

Có tri thức quả thực khác biệt. Huống chi, minh chứng ở ngay mắt, những công nhân trong khu mỏ ý niệm giáo dục bắt đầu âm thầm trong lòng, cho con học tử tế.

Hầm mỏ bàn tán vô cùng náo nhiệt, công đoàn trong công xưởng cũng đang thảo luận về việc mới đến.

Mã Lan và Từ Mỹ Lệ là chị em dâu, trong công đoàn đều chuyện . Dù gì thì cả hai chèn ép trong suốt vài năm, chẳng qua gần đây phần đỡ hơn.

Bây giờ Mã Lan đến công đoàn, tất nhiên đều bàn tán xôn xao, đặc biệt là tìm đến Từ Mỹ Lệ để hỏi thăm: "Sao em dâu của bà đến công đoàn? rằng đó là do lãnh đạo huyện sắp xếp, còn những trong Xưởng ủy rằng đó là do con trai của Mã Lan nên chuyện lớn và kinh động đến cả các lãnh đạo... tất cả là thật ?"

Loading...