Chương 116:
Vẻ mặt của Từ Mỹ Lệ chút mơ hồ: “ cũng từng đến chuyện .”
Bà lúc giống như đang mơ .
Từ Mỹ Lệ thật sự giống như đang mơ .
Chuyện xảy quá nhanh, thật gần đây bà đang tính toán tuyệt giao với Mã Lan.
Bởi vì phương pháp Mã Lan đưa khiến cho bà cảm thấy khó khăn, ví dụ như Mã Lan rằng cha nên học chung với bọn trẻ, chỉ riêng một điểm Từ Mỹ Lệ cảm thấy khó mà tiếp nhận .
Hiện tại bà chỉ mới qua cuốn sách tiểu học cảm thấy choáng đầu hoa mắt, bà là tuổi, để bà xem sách giáo khoa của tiểu học, đây là bà mệt đến c.h.ế.t ?
Kiên trì hai ngày, bà thể chịu nổi nữa, ngược sinh một cảm giác đồng cảm với con trai , học tập khó khăn như , khó trách con trai của bà học.
Trước đây chính bà cũng học, vẫn là cha bà ép buộc học tiếp, mỗi thi đều mấy điểm, lúc thi trung học dẫm nhầm vận đen nào mà vượt qua cả điểm bình thường.
Học tập gian nan như , bà gì còn cho con trai trải qua, học thì học nữa, dù nhà bà cũng tài sản truyền , sợ nó cơm ăn.
bây giờ con trai Mã Lan tiền đồ như thế, thậm chí còn đang tận hưởng niềm vui với những công nhân tạm thời .
Hiện tại khắp nơi trong xưởng đều bàn tán về chuyện thần kỳ của Mã Lan, lòng Từ Mỹ Lệ vô cùng ghen ghét buồn bực.
Bà yên lặng lấy quyển sách giáo khoa tiểu học trong ngăn kéo , một nữa, về thành thành thật thật chỉ dạy con trai học hành, để Tiểu Cương và Tiểu Minh nhà bà cũng tiền đồ, về cũng dựa dẫm con trai để nở mày nở mặt một phen.
Bên cạnh bà , mấy đồng nghiệp cũng : "Bà tìm em dâu của bà mấy câu chúc mừng ?"
Bọn họ còn tin tức trực tiếp, còn Mã Lan đưa đứa con trai tài giỏi đến để chỉ bảo bọn họ một chút kiến thức, đây cũng từng thấy qua một thiên tài như thế.
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-116.html.]
Từ Mỹ Lệ bất lực xua tay: "Đang trong thời gian việc, các bà việc cho ." Bà chắc chắn sẽ , bởi vì bà sợ đến chỗ đó sẽ càng thêm khó chịu.
Hơn nữa xảy chuyện lớn như , xem chừng buổi tối đến nhà ông cụ Tô bên mở tiệc, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp mặt, lúc bà cần an tĩnh một chút để điều trình tâm tình.
Bên , nhà ông cụ Tô đương nhiên cũng tin tức.
Hiệu trưởng Tô dù cũng là hiệu trưởng của một trường trung học, công nhân viên chức bên đều ông cụ, nhiều buổi trưa, lúc ngang qua nhà bọn họ còn thuận miệng vài câu chúc mừng.
Hiệu trưởng Tô và bà nội Tô đang ở trong phòng uống sách, tin tức còn hoang mang.
"Chuyện gì xảy ? Có chuyện vui gì ?" Bà nội Tô hỏi.
Người trẻ tuổi chúc mừng : "Bà Tô, hai còn ? Chỗ cháu truyền khắp nơi, đứa con trai nhỏ nhà thầy Tô hình như một bài luận nghiên cứu khoa học gì đó, gây chấn động cả huyện, Huyện trưởng còn tự tới nhà bọn họ khen thưởng, là cho Mã Lan và hai đứa bé chuyển hộ khẩu, còn sắp xếp công việc cho Mã Lan."
Bà nội Tô và hiệu trưởng Tô đều kinh ngạc lên từ ghế.
Hiệu trưởng Tô hỏi: "Là thật ?"
"Đương nhiên là thật, đều , nếu ông bà tin thì hãy hỏi một chút, cháu còn ." Người trẻ tuổi liền lái xe , còn chuẩn nhanh chóng tới cơ quan buôn chuyện.
Sau khi , hiệu trưởng Tô và bà nội Tô đều thể bình tĩnh.
Tin tức đột nhiên đến như , còn vô cùng chấn động.
Bà nội Tô kích động thôi, đó bà cụ luôn lo lắng cho nhà con trai thứ ba, cảm thấy chúng đủ lương thực để ăn, còn nuôi thêm hai đứa trẻ, gánh vác nặng.
Nếu tin tức là thật, nhà con trai thứ ba sẽ hơn nhiều.