Nghe thấy tên Giang Bác, hiệu trưởng lập tức lòng tin. Bây giờ bản thảo của Giang Bác cách một tuần sẽ lên báo, quả thực chính là khách quen của báo chí. Ở trong lòng hiệu trưởng, sản phẩm của Giang Bác, tất nhiên là sản phẩm . Hơn nữa đây còn là học sinh của trường họ , đương nhiên ủng hộ. "Chờ sách xuất bản, học sinh trường chúng đều , còn cảm nhận."
Thầy giáo Ngô: “...”
...
Trong mấy ngày Tống Sở chờ đợi tỉnh chuyện xuất bản, huyện Bình An liên tục đưa mấy cái thông báo. Một là cứu tế lương thực xuống, để dân chúng giám sát. Hai là huyện sẽ diễn mưa nhân tạo, gần đây cả nhà chú ý phơi đồ, nông thôn cũng công tác bảo vệ hoa màu. Ba là xe của huyện gần đây đang tiến hành cải tiến, lượng sử dụng xe buýt giảm so với đây.
Ba chuyện hầu như đều liên quan đến gia đình Mã Lan.
Cứu tế lương thực xuống, điều rõ thị trường và chợ đen sẽ cung cấp lương thực dồi dào một thời gian, họ chuẩn dự trữ nhiều lương thực thương phẩm, để tránh cho lương thực đủ ăn.
Hơn nữa mưa nhân tạo và cải tiến xe trong huyện, cơ bản đều liên quan đến Giang Bác.
Mã Lan và Tô Chí Phong dẫn hai đứa nhỏ, cầm theo phiếu lương thực đến nơi cung ứng lương thực của xã tranh mua. Một nhà bốn đều tay, Tống Sở và Giang Bác cũng mang theo cái túi nhỏ xếp hàng.
Người dân xung quanh cũng đang bàn luận chuyện mưa nhân tạo.
"Chuyện mưa nhân tạo , thật sự thể mưa , chuyện vẫn thành công mà bây giờ quốc gia thể thành công, đất nước thật sự lớn mạnh , chúng cũng sợ khô hạn nữa."
TBC
"Đúng vậy, khi xe trong huyện cải tiến, sẽ chạy càng nhanh hơn."
Mặc dù đói bụng hai năm, nhưng dân chúng đều dễ dàng thỏa mãn, một chút chuyện cũng thể cho bọn họ tiếp tục sinh lòng tin để chống cảnh sinh hoạt khốc liệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-149.html.]
Một nhà bốn , ngoại trừ Giang Bác , những khác xong đều cảm thấy vinh dự. Mã Lan xoa đầu con trai thông minh của , Tống Sở thì hào hứng : "Anh Tiểu Bác, thấy , vui ? Tất cả đều khen ngợi ."
Giang Bác : "Không gì vui, cũng vì bọn họ."
Tống Sở : "Anh vì đất nước mà cống hiến."
Giang Bác cô một cái: "Anh cũng vì khác mà cống hiến."
Tống Sở cảm thấy mỗi chuyện phiếm cùng tiến sĩ, cuộc chuyện đều dừng nhanh.
Tư tưởng nhận thức của tiến sĩ như là , dung nhập tập thể, như khó bạn bè. Cô thầm quyết định, cuốn sách xuất bản tiếp theo sẽ là một bản tư tưởng về phương diện giáo dục, nâng cao tư tưởng nhận thức của tiến sĩ, để tiến sĩ trở thành một Trung Hoa điển hình.
Cuối tuần khi Tống Sở đại diện lên tỉnh thành chuyện hợp tác, một nhà bốn tỉnh thành một nữa.
Đến nhà xuất bản, Tô Văn Lệ tới đón ở ngay cổng.
Nhìn thấy cô út nhà , Tống Sở vui mừng chạy đến, vẻ mặt xán lạn: "Cô Út!"
Tâm trang Tô Văn Lệ phức tạp, ai thể hiểu , cô cô gái nhỏ chỗ nào cũng mắt, mà thật sự một cuốn sách, còn hết tới khác lọt mắt tổng biên tập bọn họ, khiến ông nhất định chuyện cùng tác giả, còn xuất bản một bộ sách. Xong cái gì mà sách chắc chắn thị trường, ý nghĩa.
Hơn nữa, chuyện còn để cô mặt chuyện, cho nên lúc thấy Tống Sở mặt cô chút nóng, cảm thấy đó xem nhẹ khác, luôn cảm thấy mất tự nhiên.
Cô cảm thấy sách mặc dù do trẻ con , nhưng chắc chắn chuyện là vẫn với trai , vì thế với Tô Chí Phong: "Anh, ngoại trừ chuyện xuất bản, tổng biên tập còn hỏi thêm, thể xuất bản một loạt sách ."