Mấy đứa nhỏ vang một trận, trong sách, mỗi hoa ăn thịt cắn m.ô.n.g đều là Tiểu Minh, ai bảo bé chân ngắn nhỏ tuổi nhất, trả lời đề bài còn chạy chậm nữa.
Tô Bảo Minh: “...”
Chỉ ở trạm xe một lúc đám nhỏ xong vấn đề chia tiền thù lao, hơn nữa còn chuẩn bàn luận về ý tưởng của cuốn sách tiếp theo.
Cuốn sách đầu tiên thể xuất bản, mang đến cảm giác thành tựu lớn lao cho bọn nhỏ.
Đối với bọn họ mà , thể xuất bản, đó thật sự là chuyện quá kỳ diệu. Xưa nay bọn họ bao giờ dám nghĩ tới, mà bây giờ thật sự , khiến bọn nhỏ cảm thấy hình như một chuyện cũng khó, chỉ cần cố gắng một chút là thể những chuyện vĩ đại.
Đương nhiên, để bọn nhỏ xong, nhóm lớn hô hào gọi về bên nhà cũ họ Tô ăn cơm.
TBC
Lúc trong lòng mấy lớn cũng vui vẻ, sách chắc chắn xuất bản, hơn nữa bên còn đánh giá cao, trong lòng bậc cha đều cảm thấy vinh dự, hiện tại khi Giang Bác và Tống Sở, trong lòng mấy lớn càng thấy xúc động hơn.
Trước khi nhận nuôi hai đứa nhỏ, trong lòng họ cũng quá đồng ý, nhưng ai ngờ hai đứa nhỏ bản lĩnh như thế chứ.
Tiểu Bác cần , đó đứa nhỏ bình thường, còn bản lĩnh hơn so với lớn.
Bây giờ ngay cả Sở Sở cũng bản lĩnh, quan trọng là cô còn thể dẫn theo đứa nhỏ nhà cùng chuyện lớn nữa. Phải rằng với Tiểu Bác thì họ là ngưỡng mộ, với Sở Sở thì đó chính là cảm kích.
Nhà ông cụ Tô bên , bà nội Tô mong chờ lâu, thấy đến liền tươi qua hỏi Tống Sở: "Chuyện xuất bản đàm phán như thế nào , cô Út cháu gì?"
Tống Sở còn lên tiếng, Tô Bảo Cương hô lên: "Bà nội, sách chắc chắn xuất bản, chúng cháu còn kiếm tiền!"
Tống Sở gật đầu. "Chú tổng biên tập , sách của chúng cháu . Tháng sẽ bắt đầu xuất bản in ấn, đầu tháng là thể thấy sách."
Bà nội Tô kích động, đôi mắt đỏ lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-152.html.]
Làm có thể kích động chứ, đó là một Tiểu Bác tương lai, vui mừng thì vui mừng, nhưng luôn cảm thấy thiếu một chút gì đó. Chuyện giống như lúc con trai cả và con trai thứ đều sống , con trai út sống khiến khác lo lắng.
Khi đó già mỗi đều tương lai, bây giờ thì , đúng là mỗi đều tương lai sáng lạng.
"Đều là đứa nhỏ giỏi giang, Sở Sở giỏi nhất."
Lần Từ Mỹ Lệ cũng chân thành khen: "Sở Sở thật là một bản lĩnh, quá giỏi."
Phùng San cũng gật đầu nhẹ, chỉ là cảm thấy xúc động, Mã Lan nuôi nấng mấy đứa nhỏ như thế nào mà đều tương lai như .
Tô Chí Cường : "Tuy Sở Sở nhà chúng nhỏ, nhưng bản lĩnh lớn."
Tống Sở : "Đây đều là công lao của , sách cũng một cháu , đều đóng góp, tất cả đều giỏi."
Hiệu trưởng Tô cũng khen ngợi: "Không kiêu ngạo, nóng nảy, Sở Sở giỏi, tiếp tục duy trì đức tính ."
Vẻ mặt của cả Mã Lan và Tô Chí Phong đều kiêu ngạo con gái nhà , cảm thấy vui mừng tự hào.
Tống Sở : "Cháu cũng kiêu ngạo, mà sẽ tiếp tục cố gắng. Chúng cháu còn chuẩn tiếp một cuốn sách nữa, chú tổng biên tập cũng cảm thấy ý tưởng của chúng cháu ."
Chuyện tiếp một cuốn sách nữa, mấy lớn thật sự . Mã Lan , nhưng cho .
Lúc câu , khỏi cảm thấy tò mò mà chằm chằm cô.
Bà nội Tô hỏi: "Còn cuốn sách tiếp theo ư? Các cháu chuẩn ?"
"Ý tưởng tiếp theo của chúng cháu chính là phát huy tinh thần yêu nước của trẻ em, cho nên cuốn sách tiếp theo cần nhiều sách giáo dục tư tưởng, đến lúc đó đều đóng góp sức nha."