Chương 343:
Tô Bảo Cương: "....." Eo nó vốn thô, thắt lưng đương nhiên chặt.
Sau khi cơm nước xong, tới phần tặng quà, bọn nhỏ đều đưa quà của tặng.
Tống Sở cũng lấy quà của : "Đây là bài văn em cho Tiểu Bác, để em ." Cô ho khan lấy giọng, kết quả còn Giang Bác lấy bản văn , đó giống như cất kho báu mà giấu trong túi áo: "Cho một ."
Tống Sở: "....."
Mã Lan : "Thôi, để Tiểu Bác tự xem, sẽ ."
Giang Bác gật đầu, đó đưa quà của cho Tống Sở, cũng là một xấp giấy, nhưng nặng.
Tống Sở nhận , hiểu gì.
Tô Bảo Cương cũng sáp : "Này là gì a, ôi trời, hình như là đại bác trong phim nha."
"Đây là bazooka cho Sở Sở." Giang Bác . "Có vũ khí , thể đánh kẻ địch , Sở Sở, em thích ?"
Tống Sở vui vẻ gật đầu: "Cực kì thích." Đây chính là thành quả Tiểu Bác khó khăn, cực khổ mới nghiên cứu tạo .
Những khác thì vui vẻ nổi, đặc biệt là Chu Đại Sơn và Tiểu Vũ.
Hai thấy tư liệu thì mặt mày căng thẳng.
Tài liệu quan trọng như , cứ mà lấy ?
Không nên giống như nguyên liệu vũ khí, đặt trong phòng thí nghiệm như cất báu vật .
Mã Lan và Tô Chí Phong cũng vui nổi.
Thứ hình như giữ bảo mật, bọn họ thể tùy tiện xem ?
Mã Lan vội : "Vũ khí mới thể đánh đuổi kẻ địch, chúng nên đưa cho bọn họ ?"
Tống Sở gật đầu: " đúng ."
Chu Đại Sơn vội nhận lấy, một ông thể đưa nên để Tiểu Vũ cùng, miễn cho đường xảy chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-343.html.]
Tô Chí Phong : "Trong nhà nhiều như , hai cứ , sớm về sớm."
Hai vội vàng rời .
khác trong nhà họ Tô, trừ hiệu trưởng Tô bề ngoài vẻ bối rối, những khác đều rõ tình hình.
Không vì đột nhiên trở nên nghiêm túc như , Từ Mỹ Lệ còn : "Sao , đánh đuổi kẻ địch gì đấy?"
Tô Chí Cường cũng nhiều nhưng mặt vợ vẫn thể giả bộ chút: "Không nên hỏi thì đừng hỏi, chuyện giữ bí mật."
TBC
Từ Mỹ Lệ: "....."
Gần cuối năm, càng ngày càng nhiều tin tức về xung đột biên giới xuất hiện các mặt báo, rằng những lính chỉ mới là sinh viên tham gia nhập ngũ.
Những học sinh cấp hai như Tống Sở vẫn còn coi là những đứa trẻ mới lớn, ngoại trừ linh hồn của Tống Sở và Giang Bác, thể họ đều đang độ tuổi thiếu niên. Tuy nhiên nhà trường cũng chủ động thông báo về vấn đề để học sinh đất nước đang khó khăn.
Những đứa trẻ cũng quan tâm đến sự kiện .
Tống Sở càng ngày càng lo lắng.
Sau khi viện nghiên cứu – nơi cuối cùng cô ở - thây ma bao vây, trong lòng cô cảm thấy vô cùng bất an, điều cô sợ nhất chính là một ngày nào đó tai hoạ ập đến như thế.
Đặc biệt, mỗi cô giáo Thái kể về những tin đều bi đát, khi bà kể về sự hy sinh của binh lính, những lắng đều cảm thấy khó chịu.
Đôi mắt to tròn của Tống Sở lấp lánh nước mắt. “Anh Tiểu Bác cải tiến xong vũ khí ? Sao vẫn thấy bố cáo ạ.”
Giang Bác: “… Đáng lẽ xong , nhưng hiệu suất ở xưởng của bọn họ thấp!” , do , mà là do quy trình sản xuất quá kém.
Tống Sở hỏi: “Khi nào thì thiện ạ?”
Giang Bác suy nghĩ một chút: “Chắc là… sớm thôi.”
Tống Sở lựa chọn tin lời Tiểu Bác, bao giờ dối, tất cả những gì đều sẽ .
Trên thực tế, Giang Bác chỉ đang ước tính nhưng dự liệu của khá là chính xác.
Say khi viện nghiên cứu nhận thông tin cải tiến vũ khí, tài liệu liền bao vây bởi một nhóm các chuyên gia nghiên cứu vũ khí.
Bởi vì khi vũ khí của gửi đến viện, họ hỏi là ai chế tạo nó mà chỉ cho rằng nó là một loại vũ khí mới cải tiến.