Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 354

Cập nhật lúc: 2024-10-02 15:02:43
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 354:

Tống Sở cùng Giang Bác đều bà, kích động như .

Ngay cả Tô Chí Phong cũng bà một cách kỳ lạ, tuy rằng thủ đô xa, nhưng nếu như chơi, thì cũng thể. Để đơn vị cấp giấy giới thiệu, cả nhà thủ đô chơi hai ngày.

Mặc dù chờ đợi chút lâu, nhưng nguyện vọng của các con mới là quan trọng nhất.

Mã Lan ho khan một tiếng: "Là thế , ở đó quá lạnh, so với chúng ở đây lạnh hơn nhiều, các con còn nhỏ, tới đó dễ ốm. Hơn nữa cũng sợ lạnh, mặt khác chúng cũng thời gian, cho nên là đừng nữa. Nếu chơi, cảm thấy thành phố S tương đối thích hợp, bên đó đồ ăn ngon nhiều, hơn nữa quần áo càng nhiều vô kể.”

Hai mắt của Tống Sở sáng lên.

Để thu hút sự chú ý của các con, Mã Lan nhắc tới việc thiết kế chiếc giường mới. Con gái của bà vẽ tranh, nếu con trai bận, đành để con gái thiết kế.

Sự chú ý của Tống Sở thực sự thu hút : "Mẹ, con rảnh, sách năm nay con chuẩn tỉ mỉ lắm thể từ từ , cần vội vã thành.”

Mã Lan đáp: "Được, hai chúng cùng thiết kế.”

Giang Bác dài mặt , vốn dĩ cố ý trì hoãn vật liệu mới, để giường mới của

Sớm như thì dạy Sở Sở thiết kế !

Giang Bác luôn cảm thấy gần đây hối hận nhiều chuyện.

Ví dụ như mua nhà, chẳng hạn như thiết kế.

khi nghĩ đến Sở Sở ở nhà mới càng vui vẻ hơn, khi cô thiết kế, bộ dạng thỏa mãn của cô khi vẽ tranh ảnh cho những cuốn sách, khiến rút những ý nghĩ nhỏ nhặt nên .

Thật cũng hối hận như , chỉ một chút tí tẹo…

Trước khi đón Tết, giường mới của Tống Sở thành.

Giường tầng, bên 1m3, bên cũng 1m3, vị trí đầu giường là mấy cái ngăn tủ. Có thể dùng cầu thang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-354.html.]

Giang Bác Mã Lan yêu cầu leo lên leo xuống vài , thấy thuận tiện.

Mã Lan : "Bây giờ là mùa đông, lạnh lắm. Nhà nhiều ruột bông, cho nên đợi đến đầu xuân thì sẽ chia giường ngủ cho các con, cứ ngủ cùng một giường .”

TBC

“Vâng!” Giang Bác mím môi. Cảm thấy cuối cùng cũng một chuyện .

Trải giường xong xuôi, Tống Sở cũng bắt đầu chuẩn cho tác phẩm mới của .

Tên là 《 Câu chuyện về ngõ đá》

Ngõ đá là nơi gia đình họ sinh sống.

Sở dĩ Tống Sở chuẩn quyển sách vì những gì cô giáo Thái từng với cô đây.

Mặc dù cô sẽ ngoài ở khi vẫn đang học trung học nhưng khi học Đại học sẽ rời khỏi nơi , Tống Sở cảm thấy bản nên dùng chính ngòi bút của lưu hình dáng xung quanh ngôi nhà. Sau cho dù đến , đều thể hồi tưởng tất cả thứ ở đây.

Quyển sách , Tống Sở chuẩn tỉ mỉ, cho nên cũng ý định lập tức thành.

Cho dù đến khai giảng, cô cũng thể từ từ .

Một mặt là ngừng tìm cảm hứng, một mặt khác, vẫn là bởi vì cô đánh chữ chậm…

Hơn nữa, hiện tại Tiểu Bác cũng bận công việc, cô cảm thấy may mắn vì đây học đánh chữ, nếu bây giờ thể chậm trễ công việc của Tiểu Bác cũng nên. Dù kể cả cả của bọn họ cũng sang đây bài tập của kỳ nghỉ đông vì Tiểu Bác bận công việc, đều đặt công việc của Tiểu Bác lên hàng đầu, thế nên cô thể gây thêm trở ngại cho Tiểu Bác.

Giang Bác ý tưởng của Tống Sở, thấy Tống Sở sách, liền xắn tay áo: "Anh giúp em đánh chữ.”

“Anh Tiểu Bác, cần , em đánh chữ. Không bận công việc , đừng chậm trễ.”

Giang Bác: "…” Sớm kết quả , gì mà kiếm cớ? Cứ cho là kiếm cớ nữa, chẳng việc xong giường cũng thành sớm ?

Buổi tối chờ Mã Lan trở về, Giang Bác lập tức đem tài liệu về vật liệu mới giao cho Mã Lan.

Mã Lan vô cùng kinh ngạc: "Con xong cái ?”

Loading...