Đến bây giờ Tống Sở còn rõ tại cái , cũng hỏi Tiểu Bác, nhưng cô bỗng thấy thẹn thùng, cũng rõ tại nữa.
Giang Bác hỏi, nhưng nhớ Nghiêm Chúc như là xa, thế là chính nhắm mắt dưỡng thần, thì thôi.
TBC
Dù cũng hứng thú chuyện giữa con gái với , lẽ là chuyện của cô gái khác nên Sở Sở mới cho .
Sau khi xe sân, Tống Sở chạy một mạch nhà, kéo Mã Lan đang nấu bữa tối lên lầu.
Mã Lan hỏi: “Về sớm thế? Chẳng tụ hội ?’
Tống Sở vội : “Mẹ, con chuyện với .”
Cô cảm thấy chuyện cần tìm giúp đỡ.
Giang Bác đôi mắt trông mong Sở Sở kéo lên lầu, vẻ như bí mật gì đó, mím môi.
Tô Chí Phong phòng bếp, thấy con trai xụ mặt thì trêu: “Ôi chà, tiệc sinh nhật mà ủ rũ ? Bây giờ mấy đứa điều kiện sinh hoạt như , còn gì vui? Như cha với của con ngày xưa thì ’
“Sở Sở bí mật." Giang Bác sofa .
Tô Chí Phong: “. . . Chỉ vì ?”
Tô Chí Phong xoa đầu con trai.
Giang Bác: " "
Tô Chí Phong : “Con trai , bí mật là chuyện bình thường, của con cũng giấu bí mật với cha. Hơn nữa con gái luôn một chuyện đồng chí nam chúng nên ."
Giang Bác: " Chuyện gì?"
“. . . Sao cha ? Tóm chúng tập quen , con bạn gái thì cũng thể nào cái gì đều với con.”
Giang Bác sẽ tìm bạn gái, nhưng cảm thấy và Sở Sở là thiết nhất, nếu Sở Sở giấu chuyện gì thì sẽ khó chịu, cảm thấy và cô thiết đến thế.
Trong phòng, Mã Lan ôm mặt.
Bà đầu , kinh nghiệm gì, chuyện đó cho con gái .
Bà cứ cảm thấy chờ lúc cô mười lăm, sáu tuổi mới , cảm thấy con gái còn nhỏ mà chuyện thì kỳ.
Kết quả con gái thế nhưng bất tri bất giác lớn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-525.html.]
Mười hai tuổi , chắc cũng bình thường? Hơn nữa sinh nhật của Sở Sở là bọn họ tự chọn, chừng lớn hơn tuổi mười hai.
Mã Lan giờ lúc so đo những chuyện , nhanh chóng trấn an con gái, giáo dục sức khỏe sinh lý cho cô.
Làm đương nhiên là giảng rõ ràng một ít, Tống Sở nhanh giảng tỉ mỉ. Thí dụ như nắm tay sẽ em bé, nhưng ngủ chung giường sẽ , cho nên tuyệt đối đừng ngủ cùng chiếc giường với con trai.
Tống Sở lời thì thở phào, may mắn lúc ở mạt thế cái , nếu thì chẳng là em bé với Tiểu Bác ?
Mặt Tống Sở đỏ bừng.
Quá đáng sợ, cô luôn cho rằng uống thuốc đặc biệt mới sinh em bé.
Mã Lan cho rằng con gái dọa, bèn : “Tóm , con học cách bảo vệ chính nhé."
Tống Sở nhanh chóng gật đầu, biểu thị tuyệt đối sẽ nghiêm túc bảo hộ chính .
Mã Lan : “Con và Tiểu Bác ở phòng riêng, con gái mới lớn đều ở riêng, thể cùng phòng với con trai, dù với trai cũng .”
Tống Sở hỏi: “Tại ? Con và Tiểu Bác ngủ chung giường mà.”
Lúc ở mạt thế cô và Tiểu Bác ngủ chung phòng, bởi vì như an hơn.
Hình như trợ lý khác cũng ngủ chung phòng với bọn họ phụ trách.
"Không tiện, thí dụ như buổi tối con ngủ dơ giường thì ?”
Tống Sở trả lời: "Anh Tiểu Bác sẽ con.”
“ con thấy ngượng ?”
" " Tống Sở gật đầu.
Xấu hổ thật chứ, cảm giác như đái dầm .
Mã Lan : “Vì tránh cho lúng túng, ngủ riêng.”
Tống Sở gật đầu, : “Vậy con với Tiểu Bác, con sợ vui.”
Mã Lan bất đắc dĩ : “Được , tính tình của Tiểu Bác thật là yếu ớt còn hơn con gái.”
Tống Sở che miệng : “Thật cũng đáng yêu."
Mã Lan: " "