Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 57

Cập nhật lúc: 2024-09-23 13:50:00
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 57:

Phùng San khẽ liếc chị dâu, khỏi nghĩ thầm, liệu điều đó thật sự đáng để tâm đến ?

Chẳng bằng cố gắng nuôi dạy con của cho thật hơn đám trẻ đó?

Hơn nữa, điều liên quan gì đến Mã Lan?

là Từ Mỹ Lệ quá để tâm đến Mã Lan: "Tại con của chú ba và Mã Lan cha thoải mái chăm nom, còn chúng thì ? Dù và thím cũng đều là cùng hội, cùng thuyền, ít lên tiếng trong chuyện .”

Phùng San gần như quan tâm mà phản hồi: "Thật tình cũng để ý lắm . Chị đấy, cha cũng thuộc thành phần trí thức nên chuyện dạy dỗ tụi nhỏ cũng đỡ phần nào.”

Từ Mỹ Lệ cảm giác như tạt một gáo nước lạnh từ đầu đến chân.

Hầu hết, thích thuộc của gia đình ông Phùng đều là cán bộ viên chức học thức, Phùng San hẳn khoe khoang gia đình nhà , xùy, chẳng lợi ích gì!

Trong lòng Từ Mỹ Lệ bứt rứt song vẫn kiên định : ", vấn đề chẳng gì đáng nhưng điều đáng ở đây là cha đối đãi công bằng, dù thì cũng sẽ để con nhỏ Mã Lan cơ hội leo lên đầu !”

TBC

Phùng San lúc e dè, vội đỡ: "Nếu chị quyết chuyện cha đến , sẽ cùng với chị, điều, thể là mở lời.”

Từ Mỹ Lệ xong ngay tức khắc cơn nóng giận cháy phừng phực trong , thiếu chút nữa nhổ nước bọt , đường đường là một cán bộ quan chức, ngờ nhu nhược đến thế, nhân dân thể trông cậy, nhờ vả cho ?

"Thím thì để !”

Kết thúc chuyện xong, ai về nhà nấy, chia hành động, điều đầu tiên là công tác tư tưởng chồng con, đó lo chuyện cơm nước buổi tối xong xuôi mới đến nhà cha chồng.

Trước đó hai giao kèo với , khéo léo để cha chồng ý định của bọn họ.

Ngay khi về tới nhà, Từ Mỹ Lệ hối thúc đám trẻ vẫn còn đang nghịch ngợm ở ngoài sân mau trong để chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-57.html.]

Tô Bảo Cương thấm đẫm mồ hôi toát mùi khó chịu, ngơ ngác hiểu chuyện gì.

Từ Mỹ Lệ bày vẻ mặt chán ghét, bịt mũi thằng con hôi hám mặt , nghiêm giọng: "Tiểu Cương, Tiểu Minh, hai đứa nghiêm túc ngay cho để !”

Tô Bảo Cương xụ mặt: "Gì !”

Tô Bảo Minh cũng thế: "Rồi , con đây.”

Từ Mỹ Lệ gật đầu , bắt đầu kể chuyện học hành Giang Bác và Tống Sở ở bên nhà ông bà nội cho chúng .

Hai đứa nhỏ đều trợn mắt há hốc mồm, thầm đồng cảm với đám nhóc bên đó.

Tội nghiệp quá trời, ngày nghỉ ngắn ngủi thôi cũng ngóc đầu học bài, còn ông nội chằm chằm học, bi thảm ghê!

Từ Mỹ Lệ thấy sắc mặt các con đều , nhanh chóng khích lệ tinh thần: "Yên tâm, mấy đứa là cháu ruột của ông bà nội, lẽ họ quan tâm đám nhóc mà bỏ lơ mấy đứa, ? Đợi lát nữa chúng cơm nước xong liền gặp ông bà nội chuyện.”

Tô Bảo Cương vẻ mặt hiểu: "Chi ?”

"Thì đương nhiên cho mấy đứa qua học ở nhà ông bà nội cùng đám nhóc nhà chú ba, nhất định để cho ông bà nội thấy các con mới chính là chồi non tương lai nhà họ Tô.”

Tô Bảo Minh năm tuổi kiếm cớ thoát : "Mẹ, con vệ sinh.”

"Con , tối nay nhà ăn tối no bụng xong sẽ qua nhà ông bà nội.”

Sắc mặt Tô Bảo Minh càng lúc tệ hơn, mặt mũi bí xị : "Mẹ ơi , đừng tới nhà ông bà nội ? Ông nội mệt , đừng đưa tụi con đến quấy rầy ông nữa! Có khi chúng con quá ngốc sẽ cho ông tức giận mất!”

"Mấy thằng ranh con, nhiều lời theo tất!”

Chí Cường tan trở về, mới đến nhà hàng xóm lập tức thấy tiếng gầm uy phong của bà vợ sư tử nhà .

Loading...