NHÂN DUYÊN XUNG HỶ - 7
Cập nhật lúc: 2025-12-13 16:18:51
Lượt xem: 295
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-13 16:18:51
Lượt xem: 295
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Kề vai áp má, ánh mắt vô ý lướt qua cuốn sổ nhỏ của , liền “phụt” một tiếng bật :
“Để vi phu dạy nàng chữ nhé!”
Ta những nét ngoằn ngoèo của liền đỏ mặt:
“Phu quân chê chữ ?”
“Không .”
Chàng vội giải thích:
“Ta mới hôm nay. Chỉ là khổ cho nàng quá, một cái ‘kỷ tử’ mà vẽ thành một con ch.ó một con gà, thật quá vất vả, vi phu đau lòng lắm!”
Nói xong ha hả, khiến bực đ.ấ.m n.g.ự.c , giả vờ ho để trêu sốt ruột.
Ta vẽ nguệch ngoạc như thiên thư: kỷ t.ử thì là một con ch.ó một con gà, hoài sơn thì là quả núi với chìa khóa, liên t.ử thì là rèm cửa với hòn đá…
Không ngờ hiểu .
Chàng nhướng mày:
“Đương nhiên hiểu, vi phu tai qua là nhớ, lời lang trung dặn đều ghi trong đầu, chút là nàng đang nhớ gì.”
Ta càng tức, nhảy dựng lên mắng trêu chọc .
Đùa đủ , liền nắm tay , bắt đầu dạy chữ.
Chữ đầu tiên chính là tên .
Ta xiêu xiêu vẹo vẹo, chẳng hề chê, còn kiên nhẫn chỉ từng chữ cho :
“Mặc… Tỉnh… Hà.”
Ta ngơ ngác hỏi:
“Không nên gọi là Chu Mặc thị ? Ta thấy các thẩm trong xóm đều mà.”
Chàng đặt bút xuống, ngắm khuôn mặt hỏi:
“Nam nhân họ Chu trong thiên hạ bao nhiêu?”
Ta đáp: “Nhiều lắm.”
Chàng hỏi: “Thiên hạ nữ t.ử họ Mặc bao nhiêu?”
Ta : “Chắc cũng nhiều.”
Chàng tiếp: “Vậy tất cả nữ t.ử họ Mặc gả cho nam nhân họ Chu đều gọi là Chu Mặc thị, ai mới là Tỉnh Hà của ?”
Bàn tay lớn của siết c.h.ặ.t t.a.y , lòng bàn tay nóng hổi:
“Chu Mặc thị thể cả ngàn vạn. Tỉnh Hà của … chỉ một.”
11
Sau khi xin phép bà mẫu xong, tuy bà đôi phần nghi ngờ nhưng cũng ngăn cản, chỉ sai ít nha bà t.ử theo chúng .
“Dịch Khang chí hướng đương nhiên là điều , cũng thể cản con. Chỉ là dọc đường xóc nảy, thường xuyên gửi thư về.”
Sau khi đáp ứng, chúng liền thu xếp lên đường.
Xe ngựa nửa ngày, ngang qua một trạm dịch.
Vốn chẳng định , trông thấy ca ca đang tiễn một qua đường ngoài.
Ta lấy lạ.
Trạm dịch vốn chỉ để quan viên nhậm chức sứ giả triều đình dừng chân nghỉ ngơi, từ bao giờ mà ai cũng thể ở?
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-xung-hy/7.html.]
Thấy xe ngựa của chúng sáng trọng, ca ca định bước tới đón tiếp, ngờ thấy , nụ mặt lập tức biến mất sạch, ưỡn n.g.ự.c chống tay lưng bày dáng quan oai.
“Ta tưởng là ai, thì là và phu. lời : trạm dịch dân đen , cho dù là ruột của cũng phá quy củ.”
“Vậy thì ?”
Ta chỉ xa .
“Ồ, quy củ.”
Hắn năng mập mờ, chỉ đưa tay đặt lên hông, lòng bàn tay hướng lên, nhè nhẹ nâng hư mấy cái.
“Phía chẳng chỗ nghỉ nào, trời sắp tối , suy nghĩ cho rõ, thể phu liệu chịu nổi cảnh dãi dầu gió sương .”
Dáng điệu đáng đ.á.n.h khiến giận đến bốc khói.
Thì tiền bán đổi về cho cái chức quan cỏn con của , để hôm nay moi móc thêm một phen?
vẻ ca ca nắm chắc rằng nơi nào khác để , bày cái thái độ “ ở thì ở, ở thì cút”.
Hắn chúng thu xếp sẵn chỗ nghỉ từ lâu.
Ta còn đang định bật vài câu, thì trong xe bỗng vươn một bàn tay vén màn lên.
“Đại cữu ca lòng, lẽ nên từ chối.”
Chàng đảo mắt quanh trạm dịch, che giấu vẻ chê bai mặt:
“Chỉ là chỗ thô sơ quá, vi phu thật sợ nương t.ử quen. Đằng xa trang viện hồi môn của mẫu , quanh năm trông coi để tiêu khiển. Chi bằng vi phu dẫn nương t.ử tới xem?”
Ta giả bộ ngạc nhiên: “Còn chuyện ư?”
Chàng mỉm gật đầu:
“Có đến mấy chỗ, phong cảnh mỗi nơi mỗi khác.”
Ta ca ca thêm chút nào nữa, xoay chui trong xe, để nghiến răng nghiến lợi.
Đi xa , sắc mặt Chu Dịch Khang mới hiện lên vẻ bực bội.
“Trạm dịch của triều đình trở thành chỗ vơ vét riêng. Ngàn dặm đê điều hủy vì hang kiến, vạn nhất chậm trễ công vụ, triều đình và bách tính ?”
Ta hiểu ý : “Từ nhỏ thấy lớn, càng là chuyện nhỏ càng cẩn trọng.”
Chàng tập trung suy nghĩ, lẩm bẩm:
“Nếu mở trạm tư gần trạm dịch quan, cho thương khách qua dừng chân thì ?”
Chàng dừng một chút: “Có lẽ còn thể mở kho hàng.”
Ta đến ngây .
Đây chính là tư duy của thương nhân ?
Bảo Chu gia phát tài.
Từ đó trở , dọc đường gặp trạm dịch nào, Chu Dịch Khang cũng lấy tờ chứng nhận tú tài từ sớm.
Hễ nơi nào đoàn cống sĩ dự thi mùa thu, đều giữ lễ tiếp đãi, kỳ thực tờ chứng nhận tú tài chả bao nhiêu tác dụng, nhưng dù cũng là sĩ t.ử thi, chẳng ai đắc tội thể bước lên quan lộ, cho một chút thể diện cũng chẳng mất gì.
Chu Dịch Khang vung tiền thưởng ít, đương nhiên chẳng ai dám trái với bạc.
Sau đó bắt đầu dò hỏi xem trạm dịch những ai ở, lưu lượng thế nào, cần những gì… đủ chuyện trời đất.
Chúng cứ nghỉ nghỉ, nghỉ nhiều ít , tổng cộng mất hai tháng mới tới châu phủ.
Dù , chút thịt khó khăn lắm mới bồi lên Chu Dịch Khang xóc đến bay gần hết bảy tám phần.
Ta mà đau lòng, dùng gấp mười sức ngày nuôi gà nuôi vịt, ngày nào cũng đổi món để bồi bổ cho .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.