NHẬN NHẦM NGƯỜI, GẢ ĐÚNG NHÂN DUYÊN - 2
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:13:58
Lượt xem: 355
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:13:58
Lượt xem: 355
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Sao bên cạnh gặp mặt c.h.é.m đầu thế ?
Chân như mọc rễ tại chỗ, dám nhúc nhích.
Đặc biệt là Thôi .
Hắn dường như hề ý phản đối hành vi của tên thị vệ bên cạnh.
Thấy gần, ánh mắt hờ hững lướt qua , lạnh hơn cả lưỡi dao.
Nào nửa phần giống với những gì ca ca trong thư.
Vẫn là vị lão bá khi nãy kịp thời phản ứng, vội vàng lên tiếng ngăn .
“Đại nhân, đây là của Kỷ đại nhân.”
“Ai?”
“……”
Lão bá ho khan một tiếng, hạ thấp giọng nhắc nhở.
Một lúc , ánh mắt của Thôi rơi xuống liền thêm mấy phần kinh ngạc và dò xét.
“Là ca ca ngươi bảo ngươi đến ?”
Hắn thu ánh mắt, giọng cũng dịu vài phần.
“…Vâng.”
“Đến gì? Thay cầu tình?”
Đối phương hỏi.
Ánh mắt tuy còn lạnh lẽo như ban đầu, nhưng giọng điệu kỳ quái, giống như đang thẩm vấn phạm nhân.
Ta còn kịp trả lời câu hỏi đầu tiên của , tiếp tục hỏi:
“Ngươi ca ca ngươi đắc tội với ai ? Giờ mạo xuất hiện, sợ mất đầu ?”
Hắn liên tiếp ném xuống mấy câu hỏi.
Ta trả lời câu nào .
Thấy mờ mịt, nơi cổ họng đối phương tràn một tiếng khẽ.
“Thôi , về . Chuyện hôm nay, cũng chấp nhặt với tiểu cô nương như ngươi.”
Hả?
Ta nắm chặt bức thư lấy từ trong n.g.ự.c , đưa cũng , mà đưa cũng xong.
Thấy lưng định rời , vội vàng lên tiếng:
“Khoan ! … nhưng ca ca bảo đến nương nhờ ngươi mà!”
Bóng lưng về phía bỗng chốc khựng .
4
Một khắc .
Ta run rẩy trong đại sảnh của phủ họ Thôi.
Trên ghế chủ vị, Thôi đang cầm lá thư của ca ca .
Cũng kỹ , chỉ thấy ánh mắt đảo qua đảo , tựa như thủng tờ giấy một cái lỗ.
Hắn lúc thì , lúc thư.
Ta thấy khóe môi mang theo một đường cong như mà , trong lòng bỗng nhiên chút thấp thỏm.
Quản gia bá bá cũng thấp giọng :
“Đại nhân, e là… nhầm .”
Cách xa, rõ quản gia bá bá gì ở đoạn giữa, chỉ hai chữ “nhầm ”.
Ta sốt ruột phản bác: “Không nhầm , đó rõ ràng là tư ấn của ca ca !”
Ta đột ngột lên tiếng.
Hai đối diện đều dồn ánh mắt về phía .
Một trận trầm mặc.
Ta chớp chớp mắt.
Chẳng lẽ bọn họ sợ liên lụy ?
Dù đáp ứng ca ca sẽ chăm sóc , nhưng ca ca dù cũng là biếm, bọn họ nuốt lời cũng là chuyện thường tình.
Nghĩ như , lập tức hiểu , cũng hiểu thái độ mập mờ rõ ràng của bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-nham-nguoi-ga-dung-nhan-duyen/2.html.]
Đã thế thì cũng phiền nữa.
Ta lấy bức thư.
mở miệng bày tỏ, tay của Thôi khẽ nhấc lên.
“Bản vương… bản đại nhân là nhận lời. Đã là thỉnh cầu của Hoài Minh, Cung bá, dẫn nàng xuống an trí .”
“Vâng.”
Ta mặt mày mờ mịt theo phía quản gia bá bá.
Kỳ lạ thật, vị Thôi chuyện hiểu thì thôi, đến cả thái độ cũng khiến rối tinh rối mù.
5
Tuy rằng chút trắc trở, nhưng rốt cuộc cũng an trí thỏa.
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Trên đường dẫn đến biệt viện, quản gia bá bá hỏi :
“Cô nương… là từ đến ?”
Ta một địa danh.
Ông kinh hô:
“Nơi đó cách kinh thành ngàn dặm, cô nương mất bao lâu?”
“…Ba tháng.”
Ta chút ngại ngùng.
Trước cứ tưởng kinh thành chỉ xa hơn trấn nhỏ vài trấn mà thôi.
Đã hạ quyết tâm, cho dù ba ngày ba đêm cũng đến.
Không ngờ nó xa như tận cuối chân trời.
Ta suốt ba tháng mới tới .
Đối phương thở dài một tiếng, trong mắt bỗng nhiên thêm mấy phần kính nể và xót xa.
Trong lòng ấm lên, cũng nghĩ nhiều.
Cho đến khi đối phương rời , bỗng thấy hình dáng của trong gương.
Trời ơi, tiểu ăn mày ở chui thế ?!
Ta giật hoảng hốt.
Lúc mới phát hiện tiểu ăn mày đó… chính là .
Ta băng rừng vượt núi, rong ruổi ngàn dặm, bộ dạng bây giờ thể dùng bốn chữ “phong trần mệt mỏi” để hình dung nữa .
Cuối cùng cũng hiểu vì suốt dọc đường, ánh mắt của khác đều như thôi.
Sau đó, quản gia bá bá mang tới đồ ăn và y phục sạch sẽ.
Ta thu xếp bản cho gọn gàng, sạch sẽ.
6
Mấy ngày kế tiếp, phủ họ Thôi tiếp đãi chu đáo.
Đặc biệt là quản gia bá bá, .
Ông nếu còn vấn đề gì, cứ trực tiếp tìm ông là .
Quả thật vấn đề hỏi.
mới đến nơi, cũng quá mạo .
“Cô nương chuyện gì, cứ , .”
Quản gia bá bá sự do dự của , hiền từ mỉm .
Ta lấy hết dũng khí hỏi:
“Bá bá, xin hỏi… bá bá phủ Nhiếp Chính Vương đường nào ?”
“……”
“Cô nương… hỏi chuyện để gì?”
“Ca ca giáng chức, nhất định là oan !”
Người giáng chức là Nhiếp Chính Vương.
Ta đương nhiên ca ca rửa oan.
Đó cũng chính là mục đích cố chấp đến kinh thành .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.