ba   mặt với những bộ mặt giống , cảm thấy việc  nhiều với họ là thừa thãi.
“Vậy ý của lãnh đạo là  cho  tiếp tục  việc ?”
Chỉ cần công ty truyền đạt như  mà  thực hiện thủ tục chính thức, thì cũng xem như là  sa thải.
Bà chủ nhỏ kiêu ngạo liếc mắt  : “Nếu cô nghĩ như , chúng  cũng   cách nào.”
  dậy chuẩn   ngoài, định  tìm ông chủ.
Quản lý Lý vẫn đang tranh thủ khen ngợi màu sơn móng tay của bà chủ nhỏ,  rằng lúc  đến đây là vì thấy bà chủ  con mắt .
Anh  cứ khen mãi, khiến bà chủ nhỏ  khúc khích.
   khỏi phòng họp, tạm dừng ghi hình  điện thoại, trực tiếp đến văn phòng của ông chủ.
Sau khi  nghiệp đại học,  chỉ ở nhà vùi đầu vẽ tranh,   khỏi cửa. Công việc  thực  là do bố  ép buộc.
Ông  quen  với ông chủ,  cho ông chủ thuê một tầng trệt văn phòng.
Sau khi   , bố   ý định rèn luyện ,  với ông chủ rằng  chỉ là đứa trẻ quen  của ông , cứ tùy ý sai bảo.
Ông chủ  thử hai  nhưng thấy  ai gây rối với ông  nên  tin tưởng, bắt đầu sai bảo  như một con lừa.
Công ty nhỏ ban đầu dần dần lớn mạnh,  cũng  bỏ   ít công sức, những khách hàng nước ngoài đầu tiên đều là  kết nối  ban đêm.
Trong nhiều năm qua, ông chủ luôn hứa hẹn với  rằng   chăm chỉ và  tiềm năng vô hạn, bảo  tham gia  nhiều vị trí khác  để rèn luyện khả năng chịu áp lực,   sẽ  những việc lớn.
Việc lớn  nhỏ  thật sự  quan tâm, nhưng bây giờ   thể chịu đựng  chuyện .
   bàn  việc, nhanh chóng  xong bản tóm tắt năm  qua và kế hoạch cho năm , cùng với danh sách khách hàng hiện tại mà  đang theo dõi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhan-vien-cu-sau-khi-bi-sa-thai/2.html.]
Sau đó  cầm theo đống tài liệu dày đến văn phòng của ông chủ.
Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.
Gõ cửa vài , bên trong   ai.
  bỏ cuộc, bắt đầu gọi điện thoại, điện thoại thì   .
 trực tiếp ở văn phòng lớn tiếng  về những chuyện hôm nay, vì quá kích động mà giọng   run rẩy.
 hỏi ông chủ   chuyện  .
Ông chủ dừng  một chút: “Tiêu Nguyệt Nguyệt,   cô vất vả, nhưng trong công ty  ai mà  vất vả chứ? Lần  Tiểu Lý còn   thêm xuyên đêm đó. Về chuyện của cô,    Tiểu Hạ báo cáo, đúng là khối lượng công việc  đủ,   còn hai đơn hàng  thu tiền xong, đồng nghiệp và lãnh đạo đều  nhiều ý kiến về cô...”
“ còn    để đủ khối lượng công việc?  một  kiêm ba vị trí. Việc thu hồi tiền của    thành là vì phòng tài chính sai sót trong việc kê khai thuế nên  trả ! Lãnh đạo  ý kiến về ? Ông  là Tiểu Lý đó hả? Anh   lai lịch gì ông   ...”
  kịp  về việc gã nịnh bợ quản lý Lý  thêm xuyên đêm và bà chủ nhỏ sơn móng tay thì ông   mất kiên nhẫn cắt ngang.
“Được   , đừng  những chuyện  nữa. Tiêu Nguyệt Nguyệt, cô là  học về hoạt hình đến công ty chúng ,  bốn năm mà vẫn   là nhân tố chủ lực,  lẽ nên suy nghĩ  một chút? Những việc cô ,  khác cũng  thể ,   năng lực cạnh tranh cốt lõi, đó chính là lý do cô  đánh giá E... Ban đầu khi tuyển dụng cô,  cũng  mắt nhắm mắt mở để sử dụng cô. Cô  chỉ  cảm ơn , mà còn  tranh luận với ? Á Á nhà   đúng, cô   ở đây vài năm, chúng   đào tạo cô như , giờ cô  mà  yêu cầu trả tiền phí đào tạo, chúng  còn trả tiền cho cô, cô còn  gì nữa? Con ,  nên quá tham lam.”
Ông chủ lập tức cúp máy.
Những đồng nghiệp và lãnh đạo mới xung quanh đều   với vẻ bình tĩnh.
Có  thì cảm thông,   thì ngạc nhiên, còn nhiều ánh mắt dõi theo  vì sự kích động mà đánh rơi đống tài liệu  đất,  đó lộ  một dãy danh sách khách hàng.
Bên , bộ phận IT  nhận  tin và đang   máy tính của .
Chị nhân sự  giả tạo: “Thật ngại quá, để bảo vệ bí mật thương mại và tài nguyên khách hàng của công ty, hiện tại máy tính sẽ  thu hồi về công ty. À, theo thỏa thuận cạnh tranh, cô ít nhất mười năm    việc trong ngành ngoại thương.”
 là một thỏa thuận cạnh tranh vô lý, cô  tự  mẫu,  trả một xu nào, chỉ với tờ giấy bổ sung mà  mua đứt sự nghiệp của  khác, thật quá đáng.
Còn bên , quản lý Lý thì  nhanh chóng cầm lấy danh sách khách hàng trong tay .
Ánh mắt   sáng rực,  kìm  nụ .