Nhất Chi Độc Tú - Chương 276: Hết toàn văn
Cập nhật lúc: 2025-01-10 12:50:26
Lượt xem: 90
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Biểu ca." Sau khi Thẩm Ngữ Dung thấy , liền trực tiếp mở miệng gọi, đến khi thấy trang dung của thì nàng nhịn sửng sốt.
Y phục của Tề Kính Thần tựa hồ đều là màu tối, ít khi mặc màu sáng, đặc biệt là màu trắng, đây vẫn là đầu nàng thấy mặc màu . Trên trường bào dùng một chiếc đai ngọc cuốn quanh eo, dáng đĩnh đạc, vải lụa màu trắng là cành trúc màu đen, khiến cho Thái tử điện hạ thường ngày nghiêm túc cũng nhiều thêm mấy phần ôn nhu.
Thôi Mục hai chữ nhảy từ trong miệng Thẩm Ngữ Dung liền đoán phận của đến. Hắn vội vàng nửa quỳ mặt đất, hướng về phía Tề Kính Thần hành lễ.
"Thảo dân Thôi Mục tham kiến Thái tử điện hạ!" Thôi Mục căn bản dám ngẩng đầu, nhíu mày, nghĩ thầm chỉ e bản trúng kế của khác, thể trùng hợp gặp Mẫn Hoa Quận chúa như chứ.
Tề Kính Thần mở miệng mà chỉ lẳng lặng quan sát thật kĩ hai mặt, Thẩm Ngữ Dung lập tức đối mắt với , đáy lòng nhịn rơi bộp một cái. Nam nhân mặt rõ ràng là đang mất hứng, vẻ thanh lãnh khuôn mặt tuấn tú của khiến Thẩm Ngữ Dung chút chống đỡ nổi.
"Biểu ca, xem, y phục của đều nước của Nguyễn Lương hắt ướt, thật là nàng sơ sẩy cố ý như nữa! Muội nghĩ đến tìm phân xử, nhưng thể để khác thấy y phục ướt nên mới cửa hông, ngờ gặp vị công tử của Thôi gia đang lạc đường !" Trong đầu Thẩm Ngữ Dung xoay chuyển thật nhanh, nghĩ đến chuyện vô cùng kỳ quặc.
Tóm việc nàng gặp Thôi Mục thật sự chuyện gì. Một khi xử lý thỏa đáng, hậu cung truyền lời đồn đãi khó gì đó, chỉ sợ thanh danh của nàng hao tổn, gả Thôi gia. Chuyện Nguyễn Lương thoát khỏi liên quan, chỉ là Thôi Lương tham gia thôi.
Thẩm Ngữ Dung chọn một cách khiến thanh danh khỏi liên lụy nhanh nhất, đó chính là kéo cả Nguyễn Lương và Thôi Mục luôn, tóm hai nhà bọn họ chạy thoát, nếu nàng tiếng gió nào truyền , ít nhất cũng kéo theo cả hai nhà bọn họ cùng xuống nước.
"Khỏi bẩm Thái tử, hôm nay Thôi Lương triệu thảo dân cung, là việc với thảo dân. Sau khi vị công công đưa thảo dân đến nơi thì kêu thảo dân chờ, ngờ gặp Mẫn Hoa Quận chúa." Thôi Mục đợi một lát, thấy Tề Kính Thần cũng tiến thêm một bước mà nổi giận mới nhẹ giọng mở miệng rõ.
Hiện tại giọng điệu và thời gian của đều âm thầm chọn lựa. Hắn dám lập tức mở miệng ngay khi Mẫn Hoa Quận chúa xong, cái loại gấp chờ nổi mở miệng giải thích dễ khiến cho khác phản cảm và hoài nghi.
"Ngữ Dung nội điện quần áo , Thôi thế tử theo qua đình bên chuyện!" Tề Kính Thần ném những lời xong liền dẫn đầu rời .
Da đầu Thôi Mục tê dại, lúc khỏi Hầu phủ, Thôi lão Hầu gia ngàn dặn vạn dò , kêu nhất định đắc tội Thái tử điện hạ. Thôi gia là nhà đẻ của Thôi Lương , thái độ đối với Thái tử đương nhiên là vô cùng ủng hộ, hơn nữa năng lực của Tề Kính Thần cũng rõ như ban ngày.
Đối với học thức của bản Thôi Mục còn xem như tương đối tin tưởng, nhưng khi thấy khuôn mặt nhất của Thái tử thì liền mấy vui vẻ.
"Năm nay ngươi Thám hoa, ý của Thôi lão Hầu gia là để ngươi ở trong kinh thành, chức quan nhỏ một chút cũng . Hắn để ngươi mau chóng dung nhập bên trong quan trường kinh thành." Mới xuống ghế đá trong đình hóng gió, Tề Kính Thần lập tức mở miệng vấn đề chính.
Thôi Mục ở một bên, lén lút nâng cánh tay lên, dùng ống tay áo lau mồ hôi bên thái dương một chút. Hắn gì, vẫn luôn một mực chờ Tề Kính Thần xong.
Tề Kính Thần tạm dừng một chút mới tiếp: "Ta cảm thấy ở kinh đô chỉ càng khiến cho học hết những thói hư tật xa hoa , đối với con đường quan về của ngươi cũng gì . Không bằng nơi khác, bắt đầu từ chức quan huyện lên, nếu ngươi đồng ý, ngày mai sẽ lập tức chiếu thư ban xuống!"
Thôi Mục lập tức bước lên nửa bước, nhẹ giọng ứng đối: "Thảo dân nhất định dốc hết sức, chuyện đều theo sắp xếp của Thái tử điện hạ!"
Tề Kính Thần phất phất tay, ý bảo lui . Lúc Thôi Mục đang khỏi đình hóng mát bỗng nhiên tiếp xúc với ánh mặt trời ấm áp, cả đều run rẩy lên. như tin tức lúc , Thái tử quả thật là quá lạnh nhạt. Đặc biệt là ánh mắt đánh giá mới , tựa như một thanh kiếm sắc bén bay tới khiến chỗ nào để trốn.
Mãi đến khi Thôi Mục xa, Tề Kính Thần mới thu liễm khí thế quanh . Chờ đến khi đến nội điện, Thẩm Ngữ Dung ở ghế , lời thông truyền bên ngoài, mặt lộ mấy phần bất an. Tuy thường ngày Tề Kính Hiên thích lạnh mặt, nhưng ở bên cạnh lâu, Thẩm Ngữ Dung cũng hiểu tính tình của , rõ ràng là một màn khiến Thái tử điện hạ thoải mái.
"Biểu ca." Nàng ngập ngừng gọi một tiếng.
Tề Kính Thần cũng gì, chỉ xuống ghế , bưng một chén nóng lên uống hai hớp.
"Biểu ca, sai , đây là lấy công đạo ! Y phục của chính là một cặp mấy khác biệt với mẫu , lúc mặc lên, ngay cả cô cô cũng khen đấy!" Thẩm Ngữ Dung lập tức mở miệng xin , nàng là một cô nương xuất giá, đương nhiên tiện nhắc đến Thôi Mục, chỉ thể dùng việc của Nguyễn Lương để lấp liếm.
Tề Kính Thần cũng quá nhiều lời, chỉ là cuối cùng vẫn Thẩm Ngữ Dung dỗ xong. Hậu cung tất cả bấy nhiêu vị chủ tử, chỗ nào xảy chuyện gì đương nhiên đều gạt Thẩm Vũ. Đối với chuyện của Nguyễn Lương , Thẩm Vũ cũng lộ quá mức, dù thì cũng liên quan đến nam tử khác.
Chỉ là lúc Nguyễn Lương đến thỉnh an, nhiều Thẩm Vũ tìm mà phạt quỳ. Không đến thời gian một tháng, Nguyễn Lương Thái tử tức giận, Thái tử hàng vị Chiêu huấn. Lần từ chính tam phẩm biếm xuống chính thất phẩm, đủ để thấy trình độ bất mãn của Thái tử đối với nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-chi-doc-tu/chuong-276-het-toan-van.html.]
Đến khi tin tức truyền đến Thẩm Vương phủ, Phong Thiến chút yên. Chuyện ngày đó, nàng cũng thấy tiếng gió, hiện giờ Nguyễn Lương hàng vị, tuy cũng cách một thời gian nhưng cũng khó tránh khỏi việc Nguyễn gia sẽ ghi hận trong lòng. Dù cũng là Thẩm Vũ trúng, phương diện lễ nghi căn bản sẽ sai lầm lớn gì. Thẩm Vũ dạy dỗ Nguyễn Lương , hiện tại Thái tử vì biểu mà tự mặt, khó tránh khỏi quá.
Rõ ràng là nhiều thế gia bất mãn đối với phản ứng như của Thái tử điện hạ. Về , Tề Kính Thần chính là Hoàng đế Đại Tần, tam cung lục viện là chuyện tất nhiên, chẳng lẽ mỗi một vị đắc tội với Thẩm Ngữ Dung đều nhường đường cho nàng ?
Vì thế trong kinh liền lan truyền lời đồn, Thái tử điện hạ cố ý để Thẩm Ngữ Dung trở thành Thái tử phi tương lai. Lời đồn truyền , phu thê Thẩm An Lăng liền chuyện đến , nếu để lời đồn ngày càng lớn lên, sẽ dễ tìm cho Thẩm Ngữ Dung một nhà chồng , ai dám thành với nữ tử từng lời đồn với Thái tử chứ, đặc biệt là những thế gia đại tộc vô cùng cẩn thận đó.
Hơn nữa bây giờ thể tùy tiện định việc hôn nhân, miễn cho truyền lời đồn càng khó hơn. Phu thê hai tính toán, chút do dự đưa Thẩm Ngữ Dung về tổ trạch ở Giang Nam.
Lúc Thẩm ngữ Dung ngoan hơn nhiều, nàng nếm đủ sự đáng sợ của lời đồn. Ngẫu nhiên vài vị cô nương thế gia gửi thiệp phủ tìm nàng cùng chơi, cũng sẽ nhắc đến mấy việc , tuy chỉ là mập mờ mấy câu, nhưng đối diện với những ánh mắt tìm tòi cũng đủ khiến nàng khó chịu .
Một đường xe ngựa xóc nảy, ngoài xe là một loạt âm thanh ầm ĩ. Thẩm Ngữ Dung bên trong xe, thỉnh thoảng nhấc màn che lên, để nàng thể bóng chen chúc đông đúc náo nhiệt đường phố . Má trái của nàng sưng lên, chạm nhẹ còn đau. Đó là do hôm qua Phong Thiến tát một cái mà , gần đây nàng lời, thậm chí chấp nhận đảm bảo sẽ cung với Phong Thiến, nhưng Phong Thiến vẫn nàng rời khỏi kinh đô một thời gian.
"Con ngoan, chỉ là rời mấy tháng, lời đồn lắng xuống một chút, mẫu sẽ lập tức phái đón con về!" Lúc Phong Thiến ôm nàng, trong giọng cơ hồ ẩn chứa nghẹn ngào.
Đối với Thẩm Ngữ Dung, Phong Thiến luôn luôn là kiêu ngạo, thể để nàng rời xa . Phong Thiến vô cùng tinh tường hiểu rõ, tính tình Thẩm Ngữ Dung như , căn bản là thích hợp cung Phi Hậu, vì tránh cái loại phiền phức cần thiết , nàng chỉ thể tay ác độc, chặt đứt mầm mống.
"Nương, tóm con đều gả , cho dù gả cho Kính Thần biểu ca thì cũng , nhất định trốn Giang Nam?" Lúc Thẩm Ngữ Dung trả lời Phong Thiến như , nàng vô cùng rõ, lúc nhắc tới nàng và Tề Kính Thần cùng lúc, Phong Thiến sẽ vội vàng tránh né như .
Phong Thiến càng tránh né như , Thẩm Ngữ Dung càng hiểu hơn. Dòng dõi Thẩm vương phủ cao, bởi vì nguyên nhân Thẩm Vũ trở thành thế gia đầu, nàng là đích cô nương của Thẩm vương phủ, rõ ràng là thể xứng với vị trí Thái tử phi . Huống hồ nàng và Tề Kính Thần còn là thanh mai trúc mã, từ việc hàng vị Nguyễn Lương mà xem, thể thấy Tề Kính Thần đối với nàng giống những khác, nhưng khiến xung quanh phản đối như .
"Quận chúa, đây là đồ mà Hoàng hậu nương nương tặng , đây là trang sức y phục, còn đây là đồ để ăn đường!" Một nha đầu theo nhẹ nhàng mở miệng, cắt đứt suy nghĩ của Thẩm Ngữ Dung.
Nàng ngẩng đầu lên, thấy một hộp điểm tâm tinh xảo, khẩu vị như thường ngày. Lần nàng rời kinh, Thẩm Vũ luôn ủng hộ. Ngay cả cô cô cũng cảm thấy nàng và Tề Kính Thần xứng, thật đúng là khiến nàng kịp trở tay!
Trong hoàng cung, Tề Kính Thần đang ở thư phòng sách, nếu là thường ngày thì nhanh thể chìm đắm nội dung trong sách, như hôm nay thất thần. Hắn khẽ thở dài một , thầm nghĩ, Thẩm Ngữ Dung thế mà vận mệnh giống , đều chính phụ mẫu của trục xuất. Chỉ là thể tiễn!
"Khụ khụ!" Vài tiếng ho nhẹ vang lên, Tề Kính Thần xoay , thấy Tề Ngọc ngoài cửa, vội vàng cúi hành lễ.
"Gần đây tiểu Sanh bận rộn, mẫu hậu con trách trẫm ít , là nhất định chọn Thái tử phi của con, bằng trong lòng nàng yên , ngay cả sinh con cũng nghẹn khuất!" Tề Ngọc phất phất tay, để dậy, trực tiếp lên ghế , rõ ý đồ đến.
Vừa Thẩm Vũ cứ lải nhải mãi với , nàng thật sự là đau lòng cho Thẩm Ngữ Dung, nếu vì vị trí Thái tử phi vẫn còn bỏ trống thì cũng sẽ sinh mấy lời đồn đãi .
"Nhi thần còn nghĩ xong, chuyện đều phụ hoàng định đoạt, chỉ cần gặp như Nguyễn Chiêu huấn là !" Câu trả lời của Tề Kính Thần vẫn , chỉ là thêm điều kiện kèm.
"Vậy đích cô nương của Phong gia thì thế nào? Chính là cháu gái ruột của bá mẫu con!" Tề Ngọc cũng danh sách, thuận miệng hô một cái tên.
DTV
Thẩm Vũ suốt ngày nhắc mãi bên tai cô nương nhà ai , trong lòng cũng tính toán, Tề Kính Thần về phía , mặt vẫn cảm xúc gì, gật đầu cũng lắc đầu.
"Nhị cô nương Lâm gia?" Tề Ngọc thử đổi một khác, nhận vẫn là im lặng như cũ.
"Phụ hoàng, chọn Thái tử phi quan trọng, nhi thần cảm thấy cần bàn bạc kỹ hơn, đợi mẫu hậu sinh xong quyết định cũng muộn ạ!" Tề Kính Thần im lặng một lát mới mở miệng, rõ ràng là đang kéo dài thời gian.
Tề Ngọc nhịn "hừ" một tiếng, đứa bé lật lọng như , mới còn bộ để định đoạt, hiện tại tỏ ý cần chọn.
"Vậy để phụ hoàng đoán xem, cho dù bây giờ tìm Thái tử phi cho con, chỉ e con cũng sẽ coi thành vật trang trí, giống như hai vị Lương đây . Vậy nếu vị trí Thái tử phi giữ cho Mẫn Hoa Quận chúa thì ?" Tề Ngọc giơ tay sờ sờ cằm, nhẹ nhàng hỏi.
Tề Kính Hiên sửng sốt, ngẩng đầu lên, đối diện với Tề Ngọc, ngược gật gật đầu.