Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 72

Cập nhật lúc: 2024-11-10 07:07:00
Lượt xem: 543

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại trừ Hồ Thiên Hoa, bên môi giới cũng chút vấn đề, Trình Hoan c.h.ế.t tâm, gọi điện thoại cho bên môi giới, trả lời, nhưng khi Trình Hoan hỏi, thông báo tiếp nhận cô lúc đó từ chức .

Trình Hoan: "..."

Bận rộn mất nửa ngày, chẳng thu kết quả gì. Cả mệt mỏi, càng khó chịu hơn đó là cô sợ rằng còn điều gì , đầu như treo một lưỡi d.a.o , nó sẽ rơi xuống lúc nào.

Tâm tình của Trình Hoan, Tinh Tinh cũng cảm nhận một chút gì.

Cậu tự chơi một lúc, thấy bụng đói , liền dậy đến bồn rửa tay sạch sẽ, lên bàn ăn chờ ăn cơm.

Đợi một lúc lâu thấy đến, Tinh Tinh chút nghi hoặc, sờ sờ bụng, hướng phòng khách gọi một tiếng.

Trình Hoan xoa mặt đầu , thấy Tinh Tinh vị trí của , sờ bụng với cô: "Mẹ ơi con đói ."

Trình Hoan: "..." Thôi xong, quên mất nấu cơm .

Cô ngượng ngùng dậy, Tinh Tinh nở nụ , lời nào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bữa tối.

Tỉnh những suy nghĩ lan man, sợ Tinh Tinh đói quá chịu nổi, Trình Hoan một bữa tối đơn giản, chỉ ninh một nồi cháo và rán thêm vài chiếc bánh trứng.

Cháo là cháo tôm, bên trong thêm nấm hương và đậu Hà Lan, cháo trắng cùng màu đỏ nhạt của tôm, màu xanh tươi mát của đậu Hà Lan, thêm chút sắc nâu của nấm hương, trông ngon miệng.

Cháo trong nồi tỏa hương thơm, Tinh Tinh vốn đói, mùi hương thu hút càng chịu , nhảy từ ghế xuống, theo Trình Hoan, cứ hai phút hỏi thể ăn ?

Trình Hoan hỏi chút tự trách, thấy bản quả thật tư cách .

Không những kịp thời phát hiện cha tính , còn vì quên mất mà lỡ mất thời gian đón con, khiến cho nam chính nhân cơ hội tiếp xúc với nhóc, bây giờ vì đối phương mà quên mất nấu cơm.

Ôi, thật là lợi bất cập hại mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-72.html.]

Trong lòng cô mắng nam chính càng thêm thâm độc, Trình Hoan rắc một ít hành lá lên mặt bánh, mang đồ ăn .

Tinh Tinh đói lắm , đồ ăn mới lò liền chạy qua, bộ dạng như bỏ đói mấy ngày , định đưa tay lấy.

Trình Hoan sợ bỏng, xé một mẩu bánh thổi qua cho đỡ nóng, đút miệng nhóc.

Tinh Tinh nhận bắt đầu ăn, hai ba miếng liền giải quyết xong, lau lau miệng, Trình Hoan bằng ánh mắt chờ mong.

"Mẹ ơi con ăn nữa."

Trình Hoan chỉ đành xé thêm một miếng đưa cho .

Bởi vì đói, nên hôm nay Tinh Tinh ăn ngon miệng, cứ ăn tiếp, trong lòng Trình Hoan chút áy náy, nhưng cũng hề dung túng, thấy gần đủ no liền cự tuyệt yêu cầu của nhóc.

Dạo gan của Tinh Tinh càng lớn hơn , khi từ chối còn định lén lút lấy ăn, bắt thì rưng rưng nước mắt trách móc: "Mẹ còn yêu con nữa ."

Sắc mặt Trình Hoan trầm xuống, Tinh Tinh chút sợ hãi, thấy nét mặt ấm áp đưa cho nửa chiếc bánh.

Thế là chút sợ hãi đó ném qua một bên.

Ăn 1 xong nửa chiếc bánh, cuối cùng Tinh Tinh cũng ngừng , nấc một cái : "Mẹ, con ăn no ạ."

Trình Hoan đang nghĩ nên cho một chiếc nữa , lời của Tinh Tinh liền loại bỏ suy nghĩ , Tinh Tinh ăn quá no sẽ đau bụng, Trình Hoan đưa một viên thuốc tiêu hóa cho uống, một lúc mới chỉ bên cạnh: "Con một lát cho tiêu cơm, đừng chạy nhảy.”

"Vâng ạ." Tinh Tinh chút khó chịu, cũng sức lực mà chạy nhảy, Trình Hoan tắt bếp, múc một bát cháo, thêm nửa chiếc bánh, thành bữa tối của .

Nguyệt

bàn ăn cơm, Tinh Tinh ở bên cạnh , ngửi mùi thơm bắt đầu chảy nước miếng.

 

Loading...