Cô xoay về nhà, tiểu gia hỏa còn theo phía nhắc mãi, công viên trò chơi chơi vui bao nhiêu, Trình Hoan chỉ thể , nhịn đến lúc nấu cơm xong, mới lấp kín miệng Tinh Tinh.
Buổi tối, Trình Hoan tắm rửa xong cho Tinh Tinh, đưa lên giường, kể chuyện dễ ngủ, cô tắm rửa một cái, lúc chuẩn ngủ nhận một tin nhắn.
Số điện thoại gửi là một chuỗi thoạt chút quen mắt, Trình Hoan mở xem, đó chỉ một câu đơn giản.
[Cảm ơn.]
Nguyệt
Trình Hoan nhướng mày, chút thể hiểu , cô đáp , ném điện thoại tới một bên, lên giường tắt đèn.
Ngày hôm Giang Minh Viễn tới, công viên trò chơi, mà là dẫn dạo trung tâm mua sắm, lúc trở về mang theo mấy túi lớn đồ chơi.
Nhìn khác dọn , đồ chơi chất đầy sô pha, Trình Hoan nhíu mày, đừng chiều con như . "Không ." Giang Minh Viễn thoạt để ý chút nào: "Thằng bé thích là ."
Người khác đều như , Trình Hoan cũng gì, chỉ là chờ Giang Minh Viễn , cô liền thu hơn một nửa đồ chơi.
Tinh Tinh vốn đang chơi đùa trong biển đồ chơi, đột nhiên vài thứ tịch thu, đều phản ứng kịp, ngốc ngốc ngửa đầu túi lớn túi nhỏ nhét ở tủ bát.
Trình Hoan cất xong, xuống vỗ tay, liếc mắt Tinh Tinh một cái, đầu .
Tiểu gia hỏa vẫn ngốc, bản ở trong thư phòng ngây thật lâu, mới dựa ven tường , Trình Hoan bận rộn ở phòng bếp, Tinh Tinh đây ôm c.h.ặ.t c.h.â.n cô: "Mẹ!"
"Ừ" Trình Hoan lên tiếng, động tác tay ngừng.
Cô cho rằng Tinh Tinh là nháo đồ chơi, trong lòng liền chút phiền.
Tinh Tinh hỏi: "Mẹ, tức giận ?"
Trẻ con tâm tư mẫn cảm, ai thích ai thích liếc mắt một cái là thể , thái độ của Trình Hoan hôm nay chút lãnh đạm, ở trong mắt tiểu gia hỏa chính là " thích ".
Nghe lời , động tác trong tay Trình Hoan dừng .
Cô buông con day trong tay, cúi đầu về phía Tinh Tinh, tiểu gia hỏa mở to mắt, trong mắt tràn đầy sợ hãi. Dọa tới ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-80.html.]
Trình Hoan thở dài, chút hối hận, cô khom lưng ôm lấy vỗ vỗ: "Mẹ chỉ tức giận thôi."
"Vì ?" Tinh Tinh rõ.
Trình Hoan mang ngoài, hai con đối mặt xếp bằng sô pha, cô thở dài: "Mẹ xác thật chút tức giận, Tinh Tinh vì ?"
Tiểu gia hỏa cô, ngón tay moi da sô pha, trực giác đoán rằng vui khẳng định liên quan tới . Trình Hoan bắt lấy tay , tận lực thả chậm ngữ khí hỏi: "Bảo bối hôm nay vì để cho khác mua nhiều đồ chơi như ?"
Trên mặt Tinh Tinh đều mờ mịt: "Chú cho ạ."
Bộ dạng của , hiển nhiên cảm thấy nhận đồ của khác gì đúng.
Cũng là dạy đủ, Trình Hoan nghĩ, với : " mà như là đúng."
"Vì ạ?" Tinh Tinh quá hiểu.
Nhận quà ba mua khẳng định vấn đề gì, mấu chốt là Tinh Tinh cũng là cha câu.
Trình Hoan cùng mắt to trừng mắt nhỏ, chỉ thể nhẫn nại tính tình giảng đạo lý, tùy tiện nhận đồ của khác là đúng vân vân.
Cô sợ tiểu gia hỏa dưỡng thành thói quen chìa tay với khác, cũng sợ về khác cho chút đồ là thể lừa . Trình Hoan lâu, miệng khô khốc, tiểu gia hỏa mới cái hiểu cái gật đầu: "Con , về mua đồ chơi cho con."
Cậu xong, thò qua dính đây, nhỏ giọng : "Mẹ, con vứt những cái đồ chơi đó ."
Đều là chọn từng cái một.
"Chỉ , về chú Giang mua đồ cho con thể nhận, khác thể ?" Trình Hoan lời cũng tình nguyện, cảm thấy ngứa răng.
Tinh Tinh gật đầu, .
Trình Hoan cũng tính toán một là thể khiến tiểu gia hỏa nhớ lâu, quyết định về thêm vài , cô trở phòng bếp nấu cơm, chờ nấu cơm xong bưng lên bàn, nghĩ tới cái gì, cầm di động gửi tin nhắn cho một .
"Về đừng mua nhiều đồ như , dễ dạy hư đứa nhỏ."