Cha Hàn giải quyết xong công việc trong tay, vất vả lắm mới nghỉ ngơi một lát, trông thấy thư ký Tiền bước phòng việc của .
“Tiền Trinh, hôm nay rồng đến nhà tôm thế , nào, mau .”
Thư ký Tiền hỏi: “Chủ nhiệm Hàn, ông một em trai đang đội trưởng ở cục công an ?”
Cha Hàn gật đầu : “Ừ, thư ký Tiền, đột nhiên ông hỏi vấn đề ?”
Vân Chi
“Chủ nhiệm Hàn, gọi điện thoại tới họ hàng nhà ông chút khúc mắc với bọn họ, hy vọng thể gặp mặt giải quyết.”
“Có khúc mắc với họ hàng nhà ? Là ai khúc mắc với họ hàng nhà thế?”
“Chính là ngài Trương mới về nước từ nước M đó lâu, còn họ hàng của chủ nhiệm Hàn là ai, mâu thuẫn gì, thì đối phương rõ qua điện thoại.”
Ngài Trương mới về nước từ nước M chẳng là Trương Thu Sơn ? Chỉ cần nghĩ đến đây, cha Hàn là họ hàng thích nào .
Ông khỏi đau đầu. Bà thông gia đúng là chịu yên phận mà. Con trai bà sai chuyện, thì ngoãn ngoãn ở nhà chờ phán quyết , cứ chạy tới nhà họ Trương gây chuyện gì cơ chứ?
mà vì Giang náo loạn, nhà họ Trương chỉ thẳng tên, gặp và em trai nhỉ?”
Cha Hàn nghĩ nát óc cũng thể nghĩ , lời Hàn sẽ mang đến cho ông phiền toái lớn thế nào.
Sau đó cha Hàn và thư ký Tiền đạp xe, tìm chú Hai Hàn , may mắn cục công an cách tỉnh ủy xa, bọn họ cần đường vòng.
Chờ tới đồn công an, đồng chí ở đồn công an rõ ngọn nguồn, cha Hàn thật sự hận thể bóp c.h.ế.t Giagn.
Nếu mấy lời: Biết thích nhà là ai ? Ông là chủ nhiệm Hàn việc ở tỉnh ủy đấy, nếu các dám bắt , các sẽ gánh nổi hậu quả … mà truyền ngoài, ông còn quả ngon để ăn ? Nghiêm trọng hơn thể còn mất cả việc , thanh danh nửa đời của ông cũng giữ nổi.
Chú Hai Hàn cũng ngây , vợ của Đông Thanh ăn kiểu gì , thích việc ở đồn công an là thể ngang ngược với đồng chí công an khác ? Ai còn tưởng ngày thường ông tác oai tác quái chứ.
Lúc chú Hai Hàn cũng oán trách cả cháu trai, xem nhà bọn họ thông gia với loại gì? Cưới vợ thể chỉ cưới vợ !
Con trai vì ở trường học tiếc thuê đánh gãy tay bạn cùng lớp, ruột thì đến nhà khổ chủ la lối, lóc, ầm ĩ, cuối cùng mở miệng còn lợi hại hơn, một câu kéo cả nhà con rể vũng bùn.
May mà chú Hai Hàn vẫn nhớ đang ở đồn công an, Giang còn là phụ nữ, nếu ông xông lên tát cho đối phương hai cái .
Có ai hắt nước bẩn cho thông gia như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-194-ngua-giong-phao-hoi-172.html.]
Gặp Trương Thu Sơn và Trương Vân Sinh, cha Hàn lập tức xin bọn họ: “Ngài Trương, đồng chí Vân Sinh, đều là của chúng khiến nhà ngài chịu kinh hách.”
Trương Thu Sơn mỉm : “Sao là của chứ, chân mọc bọn họ, bọn họ đến nhà chúng ầm ĩ, ai cũng ngăn cản .”
Trong tình huống kiểu , Trương Vân Sinh đều lời Trương Thu Sơn, hề mở miệng xen .
“Hai đồng chí, mời hai đến đây vì tận tai lời hứa hẹn từ hai , của Giang Văn Chung , nếu cháu trai thư thông cảm, chị sẽ treo cổ trớc cửa nhà . Mấy ngày nữa đưa cháu trai qua M trị liệu , trong nhà chỉ còn một đứa cháu trai bận ến mức thường xuyên về nhà, và một cha lớn tuổi mắt thấy gì. Nếu chị Giang thật sự treo cổ cửa nhà họ Trương chúng , nhà chúng gánh nổi trách nhiệm .”
“Chị Giang còn , ngài và em trai ngài đều là chức quyền, nếu chúng theo ý chị , chúng sẽ gánh nổi hậu quả. Tuy rằng chút tiền, nhưng nhà đều là dân chúng bình thường, ngài và em trai ngài sẽ gì nhà chúng chứ?”
Hiện tại tức giận nữa mà cha Hàn sắp tức c.h.ế.t .
Giữ thông gia như Giang, sớm muộn gì bà cũng gây phiền toái cho nhà họ Hàn bọn họ.
“Ngài Trương, ngài yên tâm, là đảng viên lâu năm, dùng điều lệ đảng để thề, tuyệt đối sẽ để xảy chuyện như ngài . Thông gia nhà vì chuyện của con trai nên đầu óc vấn đề, khi về sẽ giảng giải rõ ràng với chị , sẽ bao giờ đến quầy giầy nhà ngài nữa.”
Chú Hai Hàn cũng gật đầu liên tục: “Ngài Trương, ngài cứ yên tâm, An Ni và Giang sẽ đến nhà ngài, gây thêm phiền phức cho ngài nữa.”
Trương Thu Sơn cúi với cha Hàn và chú Hai Hàn: “Vậy thì cám ơn hai vị.”
Trông thấy cha Hàn và chú Hai H, sắc mặt Giang lập tức trắng bệch . Lúc bà tỉnh táo , cũng nhận bản phạm sai lầm lớn thế nào .
Nếu như công việc của cha Hàn và chú Hai Hàn ảnh hưởng vì mấy câu mà bà , chắc chắn bọn họ sẽ giúp đỡ chuyện của con trai bà nữa, thậm chí gia đình con gái cũng sẽ ảnh hưởng.
Đến bây giờ Giang vẫn ôm ý nghĩ cha Hàn và chú Hai Hàn sẽ giúp đỡ.
Cho dù nể mặt An Ni, thì nể mặ Tử Cẩn Tử Du cha Hàn sẽ buông tay mặc kệ.
Lúc sắc mặt cha Hàn bình tĩnh, nhưng chú Hai Hàn thì như . Vừa thấy Giang và Giang An Ni, ông sa sầm mặt xuống.
Giang An Ni chào một tiếng “Chú Hai”, chú Hai Hàn cũng thèm liếc cô một cái, chỉ hừ một tiếng bước ngoài.
Chú Hai Hàn còn việc nên thao cha Hàn về nhà. Trời quá nóng, Hàn và bảo mẫu đang ở nhà trông hai đứa trẻ. Thấy cha Hàn về, Hàn kinh ngạc hỏi: “Vẫn tới giờ tan mà, ông về sớm thế?”
Mẹ Giang và Giang An Ni xuống ghế sô pha, bà thấp thỏm, : “Thông gia, đều do quá kích động, ông đừng chấp nhặt với .”
Cha Hàn châm một điếu thuốc, nhưng hút mà chỉ kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa, chậm rãi : “An Ni, cô đưa cô về quê , chuyện em trai cô bà cũng giúp gì.”