Trong nhà  mấy đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, Lưu Đại Ngân  tiếc tiền trong chuyện ăn uống. Ngày nào cũng mua thịt, cách mấy ngày sẽ nấu cá hoặc canh xương sườn gì đó, ngoài  Lưu Đại Ngân còn mua sữa bò cho bọn trẻ, trái cây theo mùa thì lúc nào cũng  sẵn trong nhà.
Có lẽ là do  ăn ngon, nên Chu Hữu Lợi mới tới tỉnh thành   một năm  cao hơn một đoạn.
Hôm nay cháu ngoại đánh  với bạn, còn  giáo viên phê bình, nhưng hình như tâm trạng   ,  về đến nhà    bài tập.
Con dâu cũng    về, đang gói bánh bao ở trong phòng bếp.
Rửa tay xong Lưu Đại Ngân vội chạy xuống phòng bếp: “Hồng Mai, con  nghỉ ngơi , để đấy  nấu cho, con   cả ngày cũng mệt .”
Lúc Lưu Đại Ngân  chuyện, Lưu Hồng Mai  gói thêm  một chiếc bánh bao nữa: “Mẹ, con  mệt,  cũng  việc cả ngày ,   nghỉ ngơi ,  để con nấu cơm là .”
“Mẹ ở nhà thì  gì  mà mệt, thôi, chúng  cùng . Bữa chiều ăn bánh bao với món gì  nhỉ? Nấu chút cháo,  nấu thêm chút mì sợi?”
Lưu Hồng Mai buông bánh bao,  cầm một cục bột khác lên, : “Hay là nấu mì ăn liền , bọn trẻ đều thích món .”
“Ừ,  thì nấu mì ăn liền.”
Sắp nghỉ hè , Lưu Đại Ngân đăng ký cho Chu Hữu Lợi hai lớp năng khiếu ở Cung Thiếu Niên, lớp học thêm cũng đăng ký hai môn.
Lưu Đại Ngân còn bảo con trai con dâu hỏi xem Khai Nguyên Khai Lâm và Văn Nhân  học thứ gì, nếu như  học, bà  sẽ bỏ tiền .
Tuy rằng hiện tại Lưu Đại Ngân vẫn đề phòng Tiêu Văn Nhân, nhưng Lưu Hồng Mai  gả cho con trai  , chỉ cần Khai Nguyên, Khai Lâm và Hữu Lợi  thứ gì, bà  cũng sẽ chuẩn  một phần cho Tiêu Văn Nhân.
Nhà xưởng phía nam  cho thuê , nhà xưởng ở tỉnh thành thì vẫn  thiết kế xong, hiếm khi Lưu Đại Ngân   thời gian rảnh rỗi.
Tuy rằng mỗi ngày vẫn   ít việc  , nhưng vẫn bớt   chút thời gian riêng,  giống như  đó, bận đến mức ngay cả thời gian uống miếng nước cũng  .
Vân Chi
Lưu Đại Ngân là   chịu  yên,  rảnh rỗi là  vẽ việc cho  . Sau khi suy nghĩ hai ngày, Lưu Đại Ngân quyết định  thi bằng lái xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-269-phao-hoi-trong-truyen-trong-sinh-27.html.]
Trong niên đại , ô tô là thứ hiếm , đa phần đều là xe của nhà nước, cá nhân sở hữu ô tô đều  hếm thấy. Đương nhiên   bằng lái xe cũng  ít, trong trăm  qua   đường cái ở tỉnh thành, cùng lắm chỉ  một hai  là  bằng lái xe.
Hiện tại Lưu Đại Ngân  tiền còn  thời gian, nên  thi lấy một chiếc bằng lái.
“Đại Ngân, năm nay bà  hơn năm mươi tuổi , còn thi bằng lái  gì? Hơn nữa, nhà chúng  cũng   ô tô,  xa nhà thì  tàu hỏa, trong tỉnh thành thì  thể đạp xe đạp hoặc  xe buýt, học bằng lái xe   gì? Dù  bằng lái xe, cũng  dùng đến mà.”
Lưu Đại Ngân  học bằng lái xe, Lý Tam Thuận cực lực phản đối, chủ yếu vì Lưu Đại Ngân  lớn tuổi , ô tô   giống xe đạp, lỡ như xảy  chuyện  đường thì chính là họa lớn.
Lưu Đại Ngân phản bác: “Học bằng lái xe   vô dụng, chúng  mua một chiếc ô tô là . Nếu như mua xe  mới học lái xe,  chẳng  là quá muộn ?”
“Bà định mua ô tô?” Lý Tam Thuận  dám tin, ngày thường Lưu Đại Ngân  keo kiệt,   mua một chiếc va li đựng hành lý thôi bà  cũng xót tiền ,  bây giờ  nghĩ đến chuyện mua ô tô nhỉ?
“Đại Ngân, bà  đùa chứ? Một chiếc ô tô  mất bao nhiêu tiền? Phải vài vạn đó, bà vẫn định mua ?”
“Tam Thuận, đợi nhà xưởng xây xong , chúng  cũng coi như  là giám đốc , nếu như   một chiếc ô tô,  thì mất mặt lắm. Ông xem, nếu  đàm phán  ăn,  cầm cặp da đạp xe đạp và   ô tô,  nào sẽ khiến   tin phục hơn?”
Ngẫm nghĩ một lát, Lý Tam Thuận trả lời đúng sự thật: “Đương nhiên là  lái ô tô . Tuy rằng  chắc  đúng, nhưng  mua nổi ô tô chắc chắn là   tiền. Làm ăn buôn bán với   tiền vẫn yên tâm hơn một chút.”
“Vậy là đúng ,  những thứ là thể diện, bắt buộc  . Tam Thuận ,  là ông cũng học lái xe với  , đợi hai chúng  lấy  bằng  thì mua một chiếc ô tô.”
Lý Tam Thuận xua tay liên tục: “Thôi   học , ô tô  lái quá nhanh,  sợ đến lúc đó  sẽ hoa mắt.”
“Vậy ông đồng ý cho  học lái xe nhé?” Lưu Đại Ngân  hỏi.
“Đồng ý, chuyện bà    khi nào   đồng ý ?”
“Vậy là  , chiều nay   đăng ký học.”
“  với bà nhé?”
“Chuyện nhỏ thôi mà, còn cần ông  cùng  .”