Lưu Đại Ngân bỏ tài liệu xuống, kể khổ với Lý Khai Nguyên: “Khai Nguyên, quy mô nhà máy nhà chúng   còn nhỏ nữa, bà  thuê mấy   bằng cấp cao, nhưng tìm mãi vẫn  . Hiện tại sinh viên đại học chuyên ngành trong nước đều  quốc gia sắp xếp công việc cho,   xí nghiệp quốc doanh cũng  cơ quan nhà nước, bà đưa  mức lương cao hơn nữa,   cũng   tới.”
Ngẫm nghĩ một lát, Lý Khai Nguyên : “Bà nội, cháu ăn ngay  thật nhé, nếu cháu là sinh viên,  chọn giữa xí nghiệp quốc doanh hoặc về công ty tư nhân như nhà máy nhà chúng   việc, cháu cũng chọn xí nghiệp quốc doanh  chọn công ty tư nhân.”
Lưu Đại Ngân  mất hứng, Khai Nguyên cũng khinh thường nhà máy của nhà  ?
Thấy bà  như , Lý Khai Nguyên bật ,  tiếp: “Bà nội, bà mất hứng cháu vẫn  ,  xí nghiệp quốc doanh hoặc cơ quan nhà nước sẽ  bảo đảm cả đời, ăn, mặc, ở,   đều  nhà nước lo.   nhà máy nhà chúng  thì ? Ai  nhà máy nhà chúng   thể  tới khi nào, nếu mất việc giữa chừng chẳng  cuộc đời cũng  hủy hoại ?”
“Bà nội, nếu bà là sinh viên, để bà lựa chọn, bà sẽ chọn cơ quan, xí nghiệp nhà nước,  bà chọn nhà máy nhà chúng ?”
Lưu Đại Ngân ăn ngay  thật: “Chọn cơ quan xí nghiệp nhà nước.”
Lý Khai Nguyên: “Bà thấy , chính bà cũng   chọn nhà máy nhà chúng , thì sinh viên đại học nhà    càng   tới.  mà, cũng     cách nào.”
“Cách gì thế? Khai Nguyên, cháu mau  .”
“Bà nội, bà  tìm sinh viên đại học chuyên ngành, bà  tìm ở những  ?”
“Tới trường học, hiệp hội các xí nghiệp tư nhân  từng tổ chức thông báo tuyển dụng ở trường học mấy  , nhưng mà  ai để ý tới. Sau đó bà  đăng thông báo tuyển dụng, nhưng vẫn  giải quyết  gì.”
Ngẫm nghĩ một lát, Lý Khai Nguyên : “Bà nội, bà  như    là  . Sinh viên   nghiệp đều kiêu ngạo, khó khăn lắm   mới thi   trường đại học,  gì  ai   trường     thuê cho xí nghiệp tư nhân. Cho nên bà và   đến trường học tuyển dụng, sẽ   ai để ý tới . Bà nội, cháu    một  sinh viên  khi  nghiệp  phân phối công việc , nhưng vì lý do nào đó  mất việc . Cũng   nhiều  thất bại  con đường tự  gây dựng sự nghiệp, bà  thể suy xét đến những  . Cháu nghĩ chắc  thể mời những sinh viên đại học chuyên ngành   nghiệp vài năm đang thất nghiệp đó.”
Vân Chi
Nghe Lý Khai Nguyên  xong, ánh mắt Lưu Đại Ngân sáng lên: “Khai Nguyên, cháu  đúng, bà nội  lầm hướng . Sinh viên   nghiệp đều kiêu ngạo, mắt cao quá đỉnh, đương nhiên sẽ chướng mắt xí nghiệp tư nhân như chúng  . Những    nghiệp vài năm,  vì đủ các nguyên nhân dẫn đến thất nghiệp thì khác. Bà sẽ tìm những sinh viên như .”
Nói  là  ngay, Lưu Đại Ngân vội vàng liên lạc với mấy  sinh viên mà bà  quen    việc trong cơ quan nhà nước vài năm. Biết  trong  bọn họ, hoặc bạn học của bọn họ   nhận lời mời của Lưu Đại Ngân thì ?
Lúc Lưu Đại Ngân gọi điện thoại, Lý Khai Nguyên  bên cạnh yên tĩnh  sách.
Nói chuyện điện thoại xong, Lưu Đại Ngân hỏi: “Khai Nguyên, cháu sắp nghỉ hè  nhỉ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-279-phao-hoi-trong-truyen-trong-sinh-37.html.]
“Sắp , còn hơn hai tuần nữa.”
“Vậy hè  cháu theo bà đến Kinh Thị một chuyến nhé, bà  dẫn cháu  họp cùng bà.”
“Cháu ạ?” Lý Khai Nguyên khó hiểu hỏi : “Bà nội, cháu   gì? Cháu  cũng giúp  gì cho bà .”
Lưu Đại Ngân  ha ha: “ là  giúp  gì, bà chỉ  đưa cháu  để mở mang tri thức, gia tăng trải nghiệm thôi.”
Lý Khai Nguyên gật đầu, : “Vậy  , cháu  theo bà nội.”
Lần  Lưu Đại Ngân  là đến Kinh Thị để  họp, nhưng thật chất là một buổi giao lưu giữa các xí nghiệp tư nhân với .
Ban tổ chức thuê một sân bãi, để   mang theo sản phẩm của công ty  đến triển lãm, nếu ai  trúng thì  thể đặt hàng tại chỗ.
Tham gia triển lãm kiểu  đa phần là các xí nghiệp về đồ ăn, đồ dùng,   sản phẩm xa xỉ.
Đối với những cuộc triển lãm kiểu  Lưu Đại Ngân nhiệt tình tham gia   mệt mỏi, bởi theo bà ,  cho  khác  về sản phẩm nhà  thì  chủ động  ngoài giao lưu.
Trương Thủy Sinh cũng  tham gia, hiện tại xưởng quần áo của   cũng   danh tiếng nhất định ở tỉnh rhanfh .
Mỗi năm Trương Thủy Sinh đều  nước ngoài khảo sát vài , ánh mắt   cũng  giống   nữa, hiện tại xưởng quần áo của    bắt đầu  theo con đường sản phẩm cao cấp ,  còn sản xuất các sản phẩm bình dân nữa.
Thấy Lưu Đại Ngân dắt cả cháu trai theo, Trương Thủy Sinh  kinh ngạc: “Dì Lưu, dì dẫn cả Khai Nguyên  cùng ?”
Lưu Đại Ngân gật đầu, : “Dẫn thằng bé  ngoài mở mang tầm mắt.”
Trương Thủy Sinh xoa đầu Khai Nguyên, hỏi: “Khai Nguyên, đến Kinh Thị  chú Trương dẫn cháu  ngooài chơi, cháu    ?”
Lý Khai Nguyên  lễ phép trả lời: “Lúc ở nhà cháu   với bà nội , đến Kinh Thị cháu sẽ tới thăm mấy trường đại học ở đó.”
“Trường đại học thì  gì vui .” Trương Thủy Sinh gợi ý: “Chú Trương dẫn cháu đến nơi thú vị, cháu   ?”