Nhật ký nghịch tập của nữ phụ ác độc - Chương 282: Pháo hôi trong truyện trọng sinh (40)
Cập nhật lúc: 2025-03-22 15:19:04
Lượt xem: 242
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Về nhà, ba Trần thương lượng với , tất cả đều đồng ý với điều kiện Lưu Đại Ngân đưa .
Vốn dĩ bọn họ cho rằng chỉ thể lấy một phần tiền lương, ngờ thêm khoản thu khác, đương nhiên đều đồng ý .
Hôm , ba Trần đến tìm Lưu Đại Ngân, mức lương Lưu Đại Ngân đưa cho ba Trần vô cùng phong phú, còn mời luật sư đến hợp đồng.
Anh ba Trần ngờ bà nghiêm túc như , khi kỹ hợp đồng, ông ký tên lên đó.
Không lâu dự án thịt bò đóng gói chân cũng bắt đầu khởi động, Lưu Đại Ngân bận đến mức chân chạm đất. Bận rộn hơn một tháng, cuối cùng lô thịt bò đầu tiên cũng đời.
Ngoài sản xuất thịt bò, bà còn gặp một chuyện vui khác. Cuối cùng bà cũng tìm giúp đỡ .
Một quen của Lưu Đại Ngân đề cử cho bà một sinh viên, vốn dĩ sinh viên phân phối công việc trong nhà xưởng quốc doanh , nhưng vì đắc tội với lãnh đạo trong nhà xưởng, thường xuyên gây khó dễ, nên từ chức.
Sau khi từ chức, sinh viên tự gây dựng sự nghiệp, nhưng lừa hết tiền, còn xảy tai nạn xe cộ. Hiện tại đang nợ nần chồng chất, cu li kiếm tiền trả nợ ở chợ lao động.
Sinh viên nghiệp ngành quản lý ở đại học tỉnh, là sinh viên chân chính. Nếu như đây lừa, cũng sẽ rơi cảnh như .
Lưu Đại Ngân vội vàng nhờ bạn gọi đến nhà máy, ngờ khi gặp mặt là quen cũ.
Vân Chi
Cậu chính là Đới Vĩnh.
Khi dự thính ở đại học tỉnh, Lưu Đại Ngân từng bạn học cùng lớp với Đới Vĩnh một thời gian, đó Đới Vĩnh học lên năm hai, Lưu Đại Ngân vẫn tiếp tục ở năm nhất, hai mới tiếp xúc nữa.
Trước đây Lưu Đại Ngân mượn sách, chính là Đới Vĩnh cho bà mượn sách giáo khoa phô tô , đó khi đến Hải Thị mua đất, Lưu Đại Ngân còn mang về một chiếc bút máy quà cảm ơn .
Bây giờ gặp , suýt nữa Lưu Đại Ngân nhận đối phương.
Khi còn học đại học, Đới Vĩnh là một thanh niên tinh thần phấn chấn. Bây giờ mới mấy năm chứ, thế mà trở thành một đàn ông trung niên với vẻ ngoài tang thương .
Nhìn thấy Lưu Đại Ngân, Đới Vĩnh cũng sửng sốt, vội chào một tiếng: “Dì Lưu.”
Sau một câu dì Lưu của Đới Vĩnh, Lưu Đại Ngân mới nhận : “Tiểu Đới, là , mau xuống .”
Trong phòng khác, Lưu Đại Ngân tự rót nước cho Đới Vĩnh: “Tiểu Đới, lâu lắm gặp, thế nào?”
Vừa xong Lưu Đại Ngân lập tức hối hận. Nhìn qua Tiểu Đới trải qua ít trắc trở, bà hỏi như chẳng là đang rắc muối lên vết thương của ?
Đới Vĩnh mỉm , dáng vẻ cả: “Sau khi nghiệp, cháu phân xí nghiệp quốc doanh, nhưng vì bất đồng ý kiến với lãnh đạo nên từ chức. Sau đó cháu cũng học theo , tự ăn buôn bán, ai ngờ lừa hết tiền, còn xảy tai nạn xe cộ, đúng là họa vô đơn chí, may mà vẫn giữ tính mạng, coi như cháu mạng lớn .”
Đới Vĩnh nhẹ nhàng, nhưng cảnh của , chắc chắn chịu đả kích lớn.
Nghĩ cũng đúng thôi, cho dù là ai, gặp cảnh như cũng sẽ chán chường một thời gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-282-phao-hoi-trong-truyen-trong-sinh-40.html.]
Lưu Đại Ngân nhắc đến những việc nữa, mà : “Tiểu Đới, chúng là quen cũ, dì cũng thẳng luôn, dì đang tìm cho vị trí quản lý, cháu là sinh viên, mỗi tháng dì trả cho cháu một trăm năm mươi đồng, thử việc ba tháng, khi trở thành nhân viên chính thức, tiền lương sẽ tăng gấp đôi. mà Tiểu Đới , cháu bắt đầu việc từ phân xưởng, cháu thấy thế nào?”
Đới Vĩnh xong, vội : “Dì Lưu, cảm ơn dì cho cháu cơ hội . Cháu sẽ cố gắng việc, sẽ phụ sự tín nhiệm của dì.”
Nói xong, ngượng ngùng hỏi: “Dì Lưu, nhà máy chúng ký túc xá ? Cháu ở nhà máy.”
“Có ký túc xá, căng tin trong xưởng chúng cũng hoạt động, ăn ở đều thành vấn đề, cần trả tiền trọ, tiền cơm năm đồng, nếu ăn cả ba bữa thì mười lăm đồng một tháng, đều trừ từ tiền lương. Nếu tăng ca, sẽ bữa khuya miễn phí.”
“Vâng ạ, cháu về mang đồ đạc của đến nh máy nhé.”
Lưu Đại Ngân : “Ừ, cháu tới càng sớm, dì càng cao hứng.”
Tuy rằng Đới Vĩnh bắt đầu việc từ phần xưởng, nhưng Lưu Đại Ngân lòng tin với , tin rằng lâu nữa bà sẽ một giúp đỡ đắc lực.
Lưu Đại Ngân vẫn nhận tiếp, ít nhất một thư ký chứ.
Hiện tại khi khách hàng tới, việc bưng đổ nước đều là việc của Lý Tam Thuận, thật , ông pha thật sự ngon chút nào.
Hiện tại Lưu Đại Ngân cũng là tổng giám đốc , thư ký bên cạnh thì nổi.
mà để tìm thư ký hợp ý là chuyện dễ dàng, tìm mấy cô gái trẻ tuổi thì dễ, nhưng tìm bằng cấp, còn việc, thì đúng là tìm thấy. Cho dù như , cũng tới thư ký cho Lưu Đại Ngân.
mà cứ từ từ, chẳng bây giờ bà Đới Vĩnh ?
Doanh thu từ thịt bò chân lắm, nguyên nhân lớn nhất là vì nó đắt. Giá bán sỉ gà nướng chân chỉ năm đồng một con, thịt bò chân thì một cân năm đồng , còn là giá bán sỉ, khi tới tay khách hàng cũng bảy tám đồng một cân, đúng là đắt.
mà Lưu Đại Ngân để ý lắm, quan tâm nó bán nhiều bán ít, chỉ cần bán là .
Đợi cuộc sống của lên, doanh thu từ các chế phẩm thịt bò sẽ tăng thôi, điều Lưu Đại Ngân lúc là chiếm lĩnh thị trường .
Đới Vĩnh năng lực, khi tới nhà máy của Lưu Đại Ngân cũng nỗ lực, qua ba tháng, trở thành nhân viên chính thức của nhà máy, Lưu Đại Ngân để quản lý bộ phận tiêu thụ.
Trước nhà máy bộ phận tiêu thụ riêng, khách hàng tới đều do Lưu Đại Ngân phụ trách tiếp đãi trao đổi, hiện tại Đới Vĩnh , gánh nặng vai Lưu Đại Ngân lập tức nhẹ .
Quán lẩu con trai mở cũng buôn bán đắt hàng, vợ chồng bọn họ thương lượng với , mở một quán lẩu nữa.
Đến cuối năm, khi Lưu Đại Ngân ngoài gửi tiền, Lý Tam Thuận buồn bực hỏi: “Đại Ngân, cuối năm nào bà cũng ngoài gửi tiền, là gửi cho ai thế?”
“ còn cho rằng ông sẽ hỏi chứ? Bao nhiêu năm qua thấy ông hỏi nào .” Thời tiết bên ngoài quá lạnh, Lưu Đại Ngân cầm cốc nước nóng để tay.
Bà chậm rãi : “Ông còn nhớ rõ xuống phía nam bán tây trang, cuối cùng gặp tài xế cấu kết với bọn cướp ?”
“Nhớ chứ, đó chẳng tài xế bắt ?”
“ hứa với , sẽ chăm sóc nhà của , tuy rằng lúc chỉ là lời trấn an đối phương, nhưng hứa thì , nên cuối mỗi năm đều gửi tiền qua cho nhà .”