Bà ngoại Lưu một từ đầu đến cuối chuyện Nhậm Tân , Lý Lưu Trụ và Lưu Hồng Mai vẫn yên gì.
Đợi bà ngoại Lưu xong, Nhậm lập tức ôm mặt lớn: “Lưu Trụ, Hồng Mai, bác Nhậm Tân sai, đều do bác bá dạy dỗ, là của bác bá. mà nó còn trẻ như , nếu thật sự tù mười mấy năm, đợi nó tù , cuộc đời của nó cũng coi như hủy hoại . Bác bá tới là để cầu xin các cháu, Lưu Trụ , cháu thể nể tình vợ cháu, dẫn nhà bác bá đến gặp cháu để cầu xin bà ? Bác bá cầu xin cháu thả thằng khốn , chỉ xin cháu thể với cảnh sát một câu, để Nhậm Tân bớt mấy năm tù ngục. Sau bác bá sẽ trâu ngựa báo đáp nhà các cháu.”
Lý Lưu Trụ và Lưu Hồng Mai liếc , trong mắt hai đều là bất đắc dĩ.
Hôm qua Lưu Đại Ngân cố ý gọi điện thoại về, dặn là đừng để của Lưu Hồng Mai dẫn nhà Nhậm Tân tới cầu xin bà , tránh cho hai bên thông gia khó mặt .
Xem sai, Nhậm Tân bắt , cha lập tức tới tìm của Lưu Hồng Mai .
Muốn của Lưu Hồng Mai dẫn bọn họ đến cầu xin Lưu Đại Ngân ư? Nghĩ Lưu Đại Ngân là dễ chuyện như ?
Hôm qua Lý Lưu Trụ gọi điện thoại cho Đới Vĩnh, hỏi rốt cuộc chuyện Nhậm Tân gây nghiêm trọng đến mức nào. Trong điện thoại Đới Vĩnh , chuyện khiến nhà máy tổn thất mười mấy vạn đồng, nhưng đó vẫn nghiêm trọng nhất, nghiêm trọng hơn là, Nhậm Tân àl nhân viên thị trường của nhà máy nên dùng danh nghĩa nhà máy bọn họ để tiêu thụ mì ăn liền giả, bán nhập hàng từ chỗ bán cho tiêu dùng, tiêu dùng ăn thấy hương vị quá kém, bọn họ còn mua mì ăn liền của Lý Sư Phụ ?
Đây mới là tổn hại nghiêm trọng nhất!
Mì ăn liền giả ăn xảy vấn đề gì cám ơn trời đất , nếu dùng xảy chuyện, nhà máy sẽ liên lụy.
Vân Chi
Nghe Đới Vĩnh xong, Lý Lưu Trụ thầm mắng tổ tông mười mấy đời nhà Nhậm Tân, nếu Đới Vĩnh phát hiện vấn đề, chẳng sẽ gây tai họa lớn hơn nữa cho nhà máy ?
Cuối cùng, Đới Vĩnh : “Lưu Trụ, thấy xưởng trưởng quyết tâm sẽ trừng trị Nhậm Tân , đừng cầu xin cho .”
Đới Vĩnh Nhậm Tân quan hệ họ hàng với vợ của Lý Lưu Trụ, chỉ sợ lập trường của Lý Lưu Trụ kiên định, dám trái ý vợ, thật sự tới cầu xin Lưu Đại Ngân.
Lý Lưu Trụ: “Tiểu Đới, , cứ yên tâm, việc thế nào.”
Hiện tại vợ dẫn nhà của Nhậm Tân đến tận cửa, Lý Lưu Trụ bọn họ ầm ĩ đau cả đầu, nhưng nghĩ cách nào để tống cổ bọn họ ngoài.
“Mẹ, dẫn bác bá về , để con nhờ hỏi thăm xem rốt cuộc chuyện là thế nào . Hiện tại con cũng rõ đầu đuôi câu chuyện, nên về nhà cầu xin con thế nào, sợ là giúp gì.”
Hiện giờ bọn họ đang nhờ cậy Lý Lưu Trụ, nên Lý Lưu Trụ như , của Lưu Hồng Mai và nhà của Nhậm Tân đều dám gì, chỉ lóc kể lể với Lý Lưu Trụ thêm một lúc nữa, ấm ức về nhà .
Tiễn bọn họ xong, Lý Lưu Trụ thu dọn bàn ăn, : “Hồng Mai, em qua đây nghỉ một lát . Lúc cửa hàng gà nướng với quán lẩu vẫn khách .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-286-phao-hoi-trong-truyen-trong-sinh-44.html.]
Lưu Hồng Mai đỡ bụng xuống ghế sô pha, ngẫm nghĩ một lát, cô vẫn hỏi: “Lưu Trụ, chuyện em họ em thật sự còn chút đường cữu vãn nào nữa ?”
Lý Lưu Trụ rửa bát, : “Hôm qua gọi điện thoại cho Đới Vĩnh, em họ em khiến nhà xưởng tổn thất mười mấy vạn đồng, em xem như liệu còn con đường cứu vãn nào ? Cậu tiền để bồi thường ? Hơn nữa, việc hàng giả là vi phạm pháp luật, cảnh sát thể buông tha cho .”
Vừa thấy tổn thất mười mấy vạn, Lưu Hồng Mai lập tức ngậm miệng . Dù nhà bác bá cô đập nồi bán sắt thì cũng lấp nổi lỗ hổng .
Lưu Hồng Mai xoa bụng, hỏi: “Lưu Trụ, chúng ăn với em thế nào bây giờ, bà đang chờ dẫn bác bà em đến cầu xin đấy.”
Lý Lưu Trụ úp bát lên kệ, : “Đợi lát nữa chúng cùng qua chỗ em, sẽ rõ với bà từ đầu đến cuối.”
“Xem chỉ thể như .”
Thu dọn xong, Lý Lưu Trụ và Lưu Hồng Mai ngoài cùng .
Nhà đẻ của Lưu Hồng Mai cách nhà bọn họ xa, hai bộ là .
Tới cửa nhà họ Lưu , hai vợ chồng còn ngoài cửa ngóng một lúc, xác định nhà họ Nhậm đều bọn họ mới nhà.
Mẹ Lưu Hồng Mai ghế, đang suy nghĩ điều gì, trông thấy con gái con rể tới, mặt lộ nụ : “Lưu Trụ, Hồng Mai, các con tới đấy , mau .”
Sau khi xuống, Lý Lưu Trụ liếc mắt Lưu Hồng Mai một cái, Lưu Hồng Mai bĩu môi với tay, ý bảo .
Thấy hai đánh mắt qua , bà ngoại Lưu hỏi: “Rốt cuộc hai đứa chuyện gì mà cứ lén lén lút lút thế, cứ thẳng .”
“Mẹ, thật hôm qua con gọi điện thoại cho con về chuyện Nhậm Tân .”
“Hôm qua bà gọi cho con con sớm cho ?”
“Mẹ, vì khiến lo lắng, nên con mới .”
“Lưu Trụ, rốt cuộc con gì, con kể tỉ mỉ cho xem nào.”
“Mẹ, con …” Lý Lưu Trụ cúi đầu dám thẳng mặt vợ : “Mẹ con , Nhậm Tân gây tổn thất quá lớn cho nhà máy, ai tới xin xỏ cũng vô dụng, pháp luật xử thế nào, bà như thế.”
(Đôi lời của editor: Truyện flop quá, huhu T.T xin mỗi bạn một cmt xinh xinh với, khen, chê, góp ý gì đó đều …)