Lưu Đại Ngân  dậy khỏi bàn  việc, định  ngoài.  bà   bước  khỏi cửa,  Nhậm  túm chặt góc áo của bà ,  quỳ xuống.
“Xưởng trưởng Lưu,  cầu xin ngài, ngài tha thứ cho con trai   mà,  quỳ xuống dập đầu với ngài,  cầu xin ngài…”
Mẹ Nhậm  quỳ xuống,  nhà họ Nhậm lập tức vây cả . Có  đỡ  Nhậm,    lóc cầu xin Lưu Đại Ngân.
“Xưởng trưởng Lưu, em trai cháu thật sự   , cháu cầu xin ngài, ngài buông tha cho thằng bé .”
“Xưởng trưởng Lưu,  cầu xin ngài, ngài tha thứ cho con trai   mà.”
Bà ngoại Lưu cũng , từng giọt nước mắt thi  rơi xuống: “Bà thông gia, Nhậm Tân chỉ nhất thời hồ đồ, nó còn trẻ như , nếu thật sự   tù mười mấy năm thì đời  của nó xem như hỏng hẳn . Chỉ cần bà  mấy câ thôi là giúp nó bớt  mấy năm tù tội , bà cứu nó  mà.”
Lưu Đại Ngân  vui, nhưng đến bây giờ vẫn  nặng lời câu nào đều vì nể mặt bà ngoại Lưu, dù  cũng là thông gia nhà , bà     quá khó coi.
Bây giờ  nhà họ Nhậm  quỳ xuống , bà ngoại Lưu còn  lóc lải lảnh  ngừng, khiến Lưu Đại Ngân mất hết bình tĩnh. Bà   nhịn , sẵng giọng: “Bảo  buông tha cho  ? May mà nhà máy phát hiện  việc   , nếu  phát hiện ,  dùng mì ăn liền giả xảy  chuyện thì ai chịu trách nhiệm? Còn   là nhà máy chúng   chịu trách nhiệm ? Đến lúc đó ai bồi thường tổn thất cho chúng ? Lúc  Nhậm Tân  dám  thì bây giờ  dám đảm đương.    bồ tát,   bụng đến mức tha thứ cho   hại .   họp đây, các  cứ tự nhiên.”
Lưu Đại Ngân kéo góc áo   khỏi tay  Nhậm, mở cửa phòng  việc,  ngoài.
Vân Chi
Quan Tiếu San bước đến hỏi: “Tổng giám đốc Lưu, hiện tại ngài   ?”
Lưu Đại Ngân xoa trán: “Tới phân xưởng, Tiểu Quan, khi  việc cháu tiện thể để ý đám  trong phòng nhé, nếu một tiếng  bọn họ vẫn   thì gọi bảo vệ lên mời bọn họ  ngoài, lúc đưa bọn họ  nhớ để ý đừng để bọn họ tìm  chỗ trống để ăn vạ.”
Quan Tiếu San gật đầu: “Xưởng trưởng, ngài cứ yên tâm.”
Lưu Đại Ngân tới phân xưởng, phân xưởng đang sản xuất với khí thế ngất trời. Nhìn từng túi mì ăn liền mới  lò, cuối cùng tâm trạng của Lưu Đại Ngân mới  hơn chút.
Hai dây truyền sản xuất trong nhà xưởng đều hoạt động hai tư giờ một ngày  ngừng nghỉ, mỗi tháng  thể sản xuất  gần ba mươi vạn gói mì ăn liền. Từng thùng mì ăn liền  đóng gói chuyển  ngoài,  đó lên xe tải  đến khắp  miền đất nước.
Lưu Đại Ngân  vòng quanh phân xưởng một vòng,  triệu tập mấy nhân viên cốt cán trong xưởng tới phòng họp. 
Bà  định mua thêm một dây truyền sản xuất nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-290-phao-hoi-trong-truyen-trong-sinh-48.html.]
Mấy nhân viên cốt cán trong nhà máy cũng đồng ý. Hiện tại doanh  bán mì ăn liền đang tăng cao  ngừng, xu thế phát triển trong tương lai vô cùng xán lạn, đúng là thời cơ  để mở rộng sản xuất.
 mà mua dây truyền sản xuất mới từ    ý kiến bất đồng. Có  kiến nghị sử dụng sản phẩm trong nước, bởi vì giá cả máy móc trong nước rẻ hơn. Có  kiến nghị nhập khẩu, bởi máy móc nước ngoài tiên tiến hơn, nhưng mà nhập khẩu thì nhập khẩu từ nước nào, từ châu Âu,  từ nước M, nước N… Rất nhiều ý kiến  đưa .
Lưu Đại Ngân giơ tay bảo bọn họ đừng tranh cãi nữa, : “Được , đừng tranh cãi nữa. Tiểu Đới, cháu lập một danh sách, liệt kê tất cả ưu khuyết điểm của từng loại máy, cuộc họp   chúng  thảo luận tiếp.”
Tan , Lưu Đại Ngân tiện tay kéo một  tới, bảo    hỏi Quan Tiếu San xem  trong phòng  việc của bà    .
Bà  thật sự   đối mặt với đám  nhà họ Nhậm  nữa, nếu bên trong   bà thông gia nhà , tạm thời Lưu Đại Ngân   trở mặt với , thì bà   trực tiếp gọi bảo vệ tới đuổi bọn họ  ngoài .
Quan Tiếu San nhanh chóng tới phòng họp: “Xưởng trưởng, bọn họ về hết .”
“Vậy thì .” Lưu Đại Ngân  dậy khỏi ghế, : “Cuối cùng  , Tiểu Quan, cháu  với bảo vệ cửa nhà máy một tiếng, nếu đám  đó  tới nữa thì đừng cho bọn họ .”
Quan Tiếu San: “Vậy nếu thông gia của ngài tới thì ?”
Lưu Đại Ngân: “Lấy lý do gì đó,     ở đây, bảo bà  về nhà .”
“Cháu  .” Quan Tiếu San gật đầu đáo, vẻ mặt    thôi.
“Còn việc gì ?”
“Xưởng trưởng, nhà máy chúng  còn tuyển  ?”
Lưu Đại Ngân buông bút,  hỏi: “Sao thế Tiểu Quan? Cháu  bạn học nào  đến nhà máy chúng   việc ?”
“Không  bạn học của cháu, là một  bạn cùng trường.” Sắc mặt Quan Tiếu San   lắm: “Chị  là đàn chị của cháu, học cùng trường nhưng mà  cùng chuyên ngành,  khi  nghiệp đại học  phân phối công việc đ lập tức kết hôn với bạn trai,  đó vì sinh con nên  nghỉ việc ở nhà chuyên tâm chăm sóc con cái. Ai ngờ, chồng chị     khác bên ngoài, cô tình nhân  sinh cho   một đứa con trai, còn đàn chị của cháu chỉ sinh  một cô con gái, nên   ly hôn. Hiện tại, đàn chị của cháu đang thuê nhà bên ngoài, cuộc sống  khó khăn. Cháu nhớ ngài từng  nhà máy chúng   tuyển thêm sinh viên, nên   với chị , chị  cũng sẵn lòng tới  việc cho nhà máy của chúng .”
“Đàn chị  của cháu học chuyên ngành gì? Khi còn học ở trường, kết quả học tập thế nào?”
Quan Tiếu San: “Chị  học chuyên ngành kiểm tra đo lường và an  thực phẩm, khi còn học ở trường kết quả học tập  ,  , chị  còn  tiếng Anh  khá, khi khách nước ngoài tới trường học chúng cháu chị  còn   phiên dịch đó.”
“Được ,  ngày mai cháu dẫn đàn chị của cháu tới để  gặp một .”