“Ý của bà là, Khai Ngọc  … Không  cháu trai của chúng , cô bé… Cô bé  mới ?” Lý Tam Thuận căng thẳng đến mức ăn  lắp bắp: “ mà   thể? Tại   như ? Ý của bà là, khi con dâu sinh con  tráo đổi hai đứa trẻ,  nuôi dưỡng con ruột của  mà  nuôi con của  khác? Sao Hồng Mai   thế? Làm thế  gì chứ? Đại Ngân, bà  xem chúng  nên  gì bây giờ?”
“Để  gì ư?  cũng    con bọn họ  thế để  gì. Tam Thuận, chuyện đổi con  chắc chắn Hồng Mai  tính toán kỹ càng từ , nếu ,   khả năng trùng hợp gặp  Khai Ngọc  mới sinh. Tam Thuận, ông  xem chúng  nên  gì bây giờ? Cứ để như ,  là đổi  cháu ?”
“Đương nhiên  đón cháu gái ruột của chúng  về , nhà cha  nuôi con bé  hề giàu , đứa trẻ sống với bọn họ, sẽ chịu khổ thế nào chứ.  mà Khai Ngọc… Bà  xem    bây giờ? Thằng bé  sống ở nhà chúng  hai, ba năm , cũng   cha  ruột của thằng bé đang ở , nếu cha  ruột đáng tin cậy, chắc chắn   tặng thằng bé cho  khác, chúng   đưa nó về bên cha  ruột nó ?”
Đối với chuyện Khai Ngọc   , Lưu Đại Ngân cũng đau đầu. Thằng bé bé còn nhỏ như , còn  cha  ruột tặng cho  khác, chắc chắn bọn họ cũng  thích thằng bé. Nếu đón Tiểu Lệ về, chẳng lẽ  tiễn Khai Ngọc ? Không  cha  ruột của thằng bé  đồng ý đón nó về …
Đến lúc đó xem tình hình tồi tính  . Nếu cha  thằng bé  đáng tin,  thì nuôi cả Khai Ngọc, dù  nhà họ Lý bọn họ cũng nuôi nổi.
Việc Tiểu Lệ, Khai Ngọc   cho nhanh mới , bà  vẫn   vì  Lưu Hồng Mai  tráo đổi con , ngày nào còn   xong việc , ngày  trong lòng Lưu Đại Ngân vẫn   yên .
Đã  báo cáo xét nghiệm ADN , Lưu Đại Ngân cũng  dây dưa lằng nhằng nữa, hôm  lập tức lái xe  cùng Lý Tam Thuận đến nhà cha  nuôi của Tiểu Lệ.
Hiện tại đang ngày mùa, ngoài đồng  ít việc, Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận cố ý  từ  sớm, sợ cha  nuôi của Tiểu Lệ   đồng  việc .
Buổi sáng, nông dân đều dậy từ  sớm, Lưu Đại Ngân lái ô tô  thôn, rước lấy  ít ánh mắt cực kỳ hâm mộ.
Lưu Đại Ngân dừng xe, Lý Tam Thuận xuống  chặn một  thôn dân, hỏi: “Người  em, cho  hỏi thăm một chút, nhà Đại Hữu là nhà nào ?”
Người Lý Tam Thuận cản  là một  đàn ông hơn ba mươi tuổi. Người  liếc mắt quan sát Lý Tam Thuận,  hỏi : “Chú tìm Đại Hữu nào? Trong thôn chúng   hai  tên Đại Hữu.”
Lý Tam Thuận  : “Anh   một cô con gái tên là Tiểu Lệ, chúng  là  quen cũ của  ,   tới tỉnh thành  việc tiện thể đến nhà bọn họ chơi luôn. Rất nhiều năm   qua , trong thôn  đổi nhiều quá, nên  nhận  nữa.”
“Hoá  chú tìm Chu Đại Hữu ? Nhà   ở ngay bên . Chú  thấy quán bán quà vặt  ? Phía đông của quán quà vặt  một con ngõ nhỏ, nhà thứ ba tính tư đầu ngõ, cửa hướng về phía tây chính là nhà Chu Đại Hữu.”
“Cảm ơn   em nhé.”
…
Hai vợ chồng  khỏi, thôn dân bàn tán sôi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-303-phao-hoi-trong-truyen-trong-sinh-61.html.]
“Này, bọn họ tìm ai thế?”
Vân Chi
“Tìm Chu Đại Hữu,  là  quen cũ của  . Thím  thấy ,  lái xe là phụ nữ đó,  qua còn  lớn tuổi.”
“Phụ nữ lái xe thì  ? Phụ nữ thì   lái xe ?”
“Phụ nữ cũng lái , chỉ là  ngờ   phụ nữ lớn tuổi như   vẫn lái xe  thôi. Nhà Chu Đại Hữu còn   thích lắm tiền như  ?”
Đương nhiên Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận   thấy thôn dân  chuyện với  , bọn họ  lái xe  đến đầu con ngõ .
Hai vợ chồng liếc , chậm rãi đến gần ngõ nhỏ.
Tới  cửa nhà Chu Đại Hữu, Lý Tam Thuận kéo tay vợ : “Đại Ngân, để  gõ cửa.”
Người mở cửa là một bà cụ hơn bảy mươi tuổi, mái tóc trắng phơ. Trông thấy Lưu Đại Ngân với Lý Tam Thuận  bên ngoài, bà  hỏi: “Hai  tìm ai?”
“Tìm Chu Đại Hữu.”
“Hai  là ai, tìm Đại Hữu  gì?”
Lưu Đại Ngân   mặt bà , : “Có việc cần tìm  , nhà chúng cháu ở tỉnh thành.”
“Con trai   đồng ,  là đến trưa  chị   nhé.”
Lưu Đại Ngân  quyết tâm, bằng bất cứ giá nào sáng nay cũng  gặp  vợ chồng Chu Đại Hũu: “Chúng cháu  việc cần tìm  , bà cho chúng cháu  nhà nhé.”
Lý Tam Thuận   xách theo vài cái túi, còn cố ý mở  để bà cụ xem: “Bà ơi, chúng cháu mang tới nhiều đồ như , thật sự   kẻ lừa đảo .”
Bà cụ  đống đồ Lý Tam Thuận xách theo, cũng nghĩ chắc   tới để lừa đảo, nếu thật sự là kẻ lừa đảo, trong thôn  cũng   gì cho bọn họ lừa.
“Anh chị  .”