Lưu Đại Ngân xoa đầu cháu gái, : “Bà  , cháu  chơi với Khai Ngọc .”
Chắc là chồng bà   giận Khai Nguyên vì chuyện vợ con .
Quả nhiên, vẫn   phòng, Lưu Đại Ngân   thấy tiếng của Lý Tam Thuận truyền  từ trong phòng ngủ: “Ông trời ơi,  khổ quá mà. Khi còn nhỏ cháu  lời  mấy, bây giờ trưởng thành   chê ông phiền đúng ?”
Giọng Lý Khai Nguyên đầy bất đắc dĩ: “Ông nội,  cháu  chê ông phiền  chứ. Chỉ là cháu…”
“Chỉ là cái gì? Cháu  thử cho ông , cháu  nỗi khổ tâm nào, vì   tìm bạn gái? Ông bà và cha cháu  yêu cầu cao gì, chỉ cần bản tính  là ,  cháu  tìm  chứ? Trong trường học  ai giới thiệu đối tượng cho cháu ?”
“Ông nội, thật    giới thiệu cho cháu, nhưng mà chúng cháu đều   trúng đối phương, nên  tiếp tục phát triển thêm.”
“Không  trúng cái gì? Không  trúng điểm nào?” Theo bước chân càng ngày càng gần, Lưu Đại Ngân  thấy giọng Lý Tam Thận càng ngày càng cao hơn. 
Lưu Đại Ngân đẩy cửa  bước , : “Khai Nguyên    trúng, ý là   cảm giác với đối phương.”
Lý Tam Thuận gân cổ : “Mới gặp mặt một  thì  cảm giác gì chứ. Hai năm nữa là Khai Nguyên tròn ba mươi , nếu  tranh thủ thời gian, nó định ế vợ cả đời ?”
“Ông nội, ế vợ là từ dành cho  nghèo  cưới  vợ thôi, còn như cháu,   gọi là chủ nghĩa độc .”
“Nói tới  lui, chẳng  đều giống  ? Khai Nguyên, cháu  thật cho ông,   cơ thể cháu  vấn đề gì ?”
Lý Khai Nguyên  trả lời, mà  dậy: “Bà nội, cháu còn  việc, cháu về phòng   đây.”
Nói xong  chạy  nhanh như chớp.
Lý Tam Thuận tức giận    lời.
Lưu Đại Ngân kéo một chiếc ghế dựa qua,  xuống : “Được , con cháu  phúc của con cháu, ông đừng nhọc lòng  Khai Nguyên nữa.”
“Nhọc lòng cái gì, là  lo lắng. Khai Nguyên  lớn tuổi như   còn   bạn gái, chúng   , thằng bé sẽ lẻ loi một , sẽ cô đơn.”
Lý Tam Thuận cũng nghĩ vì Khai Nguyên thôi, từ nhỏ cháu trai cả nhà ông    chính kiến của  , bây giờ  dáng vẻ , hình như   hề  ý định lập gia đình,  sống cả đời trong phòng thí nghiệm. Ông   lo lắng  ?
Khai Nguyên trở về từ nước Mỹ  hơn một năm , thời gian  về nhà chỉ đếm  đầu ngón tay. Lý Tam Thuận lo lắng cho  từng hỏi bóng gió Khương Xuân Sinh, Khương Xuân Sinh   Khai Nguyên  bận rộn,  đôi khi còn ăn ở luôn tại phòng thí nghiệm, mấy ngày  về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-419-phao-hoi-trong-truyen-em-be-dang-yeu-3.html.]
Hết lòng với công việc là chuyện , nhưng chuyện cả đời cũng  để ý đến chứ, nếu  khi tan  về nhà một  để  chuyện cũng  .
Lý Tam Thuận   nỗi sầu lo của , Lưu Đại Ngân an ủi ng : “Chuyện yêu đương  gấp , Khai Nguyên    tìm bạn gái, thì chúng  thúc giục cũng vô dụng. Thằng bé lớn ,  suy nghĩ của  , chúng   quản  nữa. . Khai Nguyên   kết hôn thì kệ thằng bé,   chúng  để  cho thằng bé thêm chút của cải, đảm bảo nó   lo vấn đề cơm ăn áo mặc là  .”
Vân Chi
“Tiền nhiều cũng  bằng một   nóng  lạnh.”
Lý Tam Thuận vẫn kiên trì với quan điểm của .
Khai Nguyên là cháu trai cả của ông , cũng là đứa cháu ông  thương yêu nhất,  giải quyết xong chuyện cả đời cho , lúc nhắm mắt xuôi tay ông  vẫn   yên lòng.
Thật  Lưu Đại Ngân cũng sốt ruột, nhưng tính tình Khai Nguyên ngoan cố, chuyện   nhận định thì  ai  đổi . Nếu  thật sự   kết hôn, thì  ai  cách nào khuyên nhủ .
“Ai… Hiếm khi cháu trai về nhà một chuyến, ông đừng cằn nhằn thằng bé nữa. Nó    kết hôn, chúng  cũng bó tay thôi, cứ thuận theo tự nhiên ,   đến ngày nào đó nó  suy nghĩ thông suốt thì .”
Lý Tam Thuận thở dài một tiếng: “Chỉ mong như .”
Khai Nguyên  ở trong phòng, Lý Tam Thuận cũng    giường giả vờ ốm yếu nữa: “Ngân, bà nghỉ ngơi  ,   múc cho bà bát canh mang lên đây.”
“Còn bưng lên  gì, để  xuống nhà là  .”
Ăn xong bát canh, Lưu Đại Ngân gọi điện thoại cho Khương Xuân Sinh, hỏi     sang nước F xem cuộc thi thiết kế thời trang với  ?
Ở đầu bên , Khương Xuân Sinh  xong thì mừng rỡ, : “Bà ngoại, cháu  , cháu  . Nghe  nước F là đất nước của sự lãng mạn, còn  ngắm những mẫu thiết kế xinh  nữa, đương nhiên là cháu   .”
Ngoài Khương Xuân Sinh , Lưu Đại Ngân còn hỏi mấy đứa cháu đang ở tỉnh thành một lượt, đáng tiếc  ai   nữa, nên bà  chỉ  thể dẫn Khương Xuân Sinh  cùng.
Trương Thủy Sinh tự  đưa tới cho Lưu Đại Ngân năm tấm vé  cửa, Lưu Đại Ngân chỉ lấy hai tấm: “Thủy Sinh, chỉ  Xuân Sinh  cùng dì thôi, hai tấm là đủ .”
Trương Thủy Sinh ở nhà Lưu Đại Ngân tự nhiên như ở nhà ,    xuống ghế sô pha, : “Dì Lưu, đến hôm đó chúng   cùng  nhé, đúng lúc cháu   khảo sát một dự án bên nước F.”
Điều  khác quyển sách  , Lưu Đại Ngân nhớ rõ Trương Thủy Sinh  hề tới nước F mà, nên khi    chuyện Dương Diệu  chép, chuyện   lan rộng, tạo thành tổn thất  thể cứu vãn cho danh dự của công ty .
Chẳng lẽ vì    sang nước F, nên Thủy Sinh mới  theo?
Lưu Đại Ngân  rối rắm quá nhiều vì chuyện . Thủy Sinh  sang nước F thì càng , đến lúc đó phần thắng khi xử lý Từ Mạn Mạn  càng lớn hơn.