Lưu Đại Ngân chuyện Từ Tiểu Bảo, bởi vì chuyện quá khó tin, quá kinh thế hãi tục, một đứa bé năm tuổi bản lĩnh lớn như , cũng ai tin.
Lưu Đại Ngân quyết định, chờ lát nữa khi cuộc thi bắt đầu, bà sẽ canh chừng Từ Tiểu Bảo.
Nếu Từ Tiểu Bảo nhân lúc Thủy Sinh đối phó Từ Mạn Mạn giở trò quấy rối thì ? Đến lúc thi đấu, tuyệt đối thể để Từ Tiểu Bảo chạm máy tính.
Không lâu đến thời gian thi đấu, khán giả lục tục định chỗ , ban giám khảo cũng tới .
Sau khi chủ trì râu xồm mấy câu xong, hai mươi nhà thiết kế bắt đầu lên sân khấu.
Lưu Đại Ngân Trương Thủy Sinh qua , trong cuộc thi đấu bán kết tất cả thí sinh sẽ lên sân khấu cùng một lúc, đầu tiên là trình bày ý tưởng thiết kế của , đó hai mươi mẫu sẽ cùng bước lên sàn catwalk, ban giám khảo sẽ chấm điểm, chọn mười đầu.
Quy trình thi đấu đơn giản xưa nay từng , bởi vì chủ đề của vòng thi đấu bán kết là “Cuộc sống giản đơn”.
Cuộc thi bắt đầu, Lưu Đại Ngân với Trương Thủy Sinh và Khương Xuân Sinh một tiếng, lặng lẽ tới căn phòng nghỉ trong hậu trường.
Lúc Từ Tiểu Bảo đang trong góc phòng, xung quanh bé chiếc ghế dựa nào, cũng ai. Trước mặt là một chiếc laptop, lúc đang chiếu thứ gì đó. Từ Tiểu Bảo đeo tai , máy tính. Mười ngón tay bé đang múa may bàn phím.
Nơi ai qua , một bé lẻ loi ở đây, quá đáng thương!
Lưu Đại Ngân bưng một cốc nước đầy tràn trong hậu trường, chậm rãi đến mặt Từ Tiểu Bảo, ở đó tủm tỉm bé.
“Bạn nhỏ, cha cháu ? Sao cháu ở đây một thế ? Sao cha cùng cháu?”
Từ Tiểu Bảo ngẩng đầu Lưu Đại Ngân, mắt khinh bỉ thèm đáp .
Lưu Đại Ngân cũng giận, cứ ở đó Từ Tiểu Bảo.
Lúc hai mươi nhà thiết kế trình bày xong ý tưởng thiết kế của , chủ trì râu xồm một câu tiếng F, tư thế mời, hai mươi mẫu lập tức bước sân khấu theo thứ tự.
Rất nhanh, thính phòng trở nên ồn ào, bởi trong hai mươi mẫu hai mặc quần áo mức độ tương đồng cao. Đều là một bộ váy liền dáng dài, đai eo, phần eo thêm xếp ly đơn giản. Điểm duy nhất giống giữa hai bộ váy ở phần chi tiết.
Ban giám khảo và xem đều ngốc, chắc chắn điều ý nghĩa thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-nghich-tap-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-422-phao-hoi-trong-truyen-em-be-dang-yeu-6.html.]
Lưu Đại Ngân chỉ lướt qua sân khấu, mặt tiếp tục chằm chằm Từ Tiểu Bảo.
Ngón tay Từ Tiểu Bảo gõ máy tính vài cái, nhóc định gì. lúc , tay Lưu Đại Ngân nghiêng một cái, cả một cốc nước đầy ắp lập tức đổ lên máy tính của Từ Tiểu Bảo.
Cốc nước đổ khéo, bộ đều rơi bàn phím máy tính. Màn hình máy tính nhấp nháy vài cái, đó đen kịt, tự tắt máy.
Lưu Đại Ngân vội vàng xin : “Ôi, xin , xin , bà cố ý, bà lau khô nước giúp cháu nhé.”
Vừa bà móc giấy vệ sinh từ trong túi áo, cẩn thận lau nước bàn phím. Từ Tiểu Bảo nhịn nữa, gắt lên: “Bà máy tính đổ nước dùng máy sấy khô, lau bằng giấy ?”
Lưu Đại Ngân tỏ vẻ đáng thương: “Bà .”
Nghe , Từ Tiểu Bảo còn lời nào để nữa .
“Cháu yên tâm, chiếc máy tính bao nhiêu tiền bà sẽ đền gấp đôi cho cháu.” Lưu Đại Ngân : “Cha cháu ? Nếu bọn họ thấy bồi thường gấp đôi vẫn đủ, bà sẽ bồi thường gấp ba.”
Từ Tiểu Bảo chán nản, hôm nay thi đấu, cố ý bỏ hết công việc tới nơi canh chừng, sợ lỡ như xảy chuyện gì đó, thể giúp đỡ kịp thời.
hiện tại, máy tính bà cụ mặt đổ nước dùng nữa , lỡ như xảy chuyện gì đó, bây giờ?
Từ Tiểu Bảo cố gắng đè nén nỗi lo lắng trong lòng , thầm nghĩ, trong máy tính của mấy trăm bản thiết kế nháp, còn bản nháp trong máy tính của Dương Diệu thì xoá sạch , mang so sánh, chẳng ai chép của ai ?
Sẽ xảy chuyện gì , Từ Tiểu Bảo tự an ủi bản như .
Thấy Từ Tiểu Bảo lời nào, Lưu Đại Ngân vội : “Bà nồi đây với cháu nhé, đợi cha cháu tới, bà thương lượng chuyện bồi thường với bọn họ.”
Bà ở nơi canh chừng Từ Tiểu Bảo, tránh chuyện gì đó.
Bên ngoài, mẫu trình diễn xong. Vị giám khảo giữa câu gì đó Lưu Đại Ngân hiểu, nhưng mà phản ứng của xung quanh, chắc là đang hỏi vì hai bản thiết kế giống như .
Có phiên dịch dịch lời giám khảo cho Từ Mạn Mạn và Dương Diệu, khi hai giải thích xong, phiên dịch dịch lời bọn họ sang tiếng F. Ba vị giám khảo hỏi thêm vài vấn đề, nhưng mà Lưu Đại Ngân hiểu, cũng thấy câu trả lời của Từ Mạn Mạn và Dương Diệu, nên chuyện phát triển tới bước nào .
Vân Chi
Nhìn Từ Tiểu Bảo vẻ lo lắng cho chút nào, Lưu Đại Ngân thầm. Đợi lát nữa, xem bé còn bình tĩnh như bây giờ . Bởi vì trong máy tính của Từ Mạn Mạn vẫn còn “thứ ” khác. Nếu trường trông thấy, sẽ trò để xem .