Vì lãi suất cuối cùng  tính theo lãi suất vay ngân hàng, nên khi  giấy vay nợ Diệp Vi   rút ngắn thời gian, nhưng cô trong lòng thực sự từng nghĩ nếu thời gian quá gấp gáp thì sẽ bán tháo cổ phiếu Diên Trung Thực Nghiệp .
 
 
Tuy nhiên, khi lễ   đến gần, các tin tức liên quan ngày càng nhiều, Diệp Vi dần dần yên tâm hơn.
 
 
Mặc dù  lễ   cô   cụ thể  bao nhiêu mã cổ phiếu, cũng như thời gian niêm yết cụ thể của cổ phiếu, nhưng  thể chắc chắn rằng chúng sẽ  niêm yết tập trung  cùng một ngày, và  khi niêm yết sẽ đăng tải thông tin thời gian cụ thể  báo.
 
 
Mà  khi   tối nay,   còn    những mã cổ phiếu nào tham gia    đầu tiên, càng  thấy tin tức liên quan đến việc niêm yết của các mã cổ phiếu, vì  Diệp Vi khẳng định : "Bà nội cứ yên tâm, cổ phiếu niêm yết  nhanh đến  , mấy ngày tới bà cứ thường xuyên theo dõi tin tức báo chí là ."
 
 
Có  thở dài : "Mong chờ cả một ngày,  cứ nghĩ tối nay sẽ  kết quả,  ngờ vẫn  đợi đến ngày mai!"
 
 
Có  cảm thấy   đang khoe khoang,  vui : "Thôi   ơi, trong tay  ít nhất cũng  cổ phiếu   cuối là 2,  như , đừng   cuối là 2, đến  1 cũng  ."
 
 
Những    cuối là 2 và 1  , tâm trạng quả nhiên  hơn  nhiều, cũng an ủi đối phương : "Lần    trúng thì   vẫn còn cơ hội mà,  như những   bán Chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu từ sớm,  khi lễ   bắt đầu   chuyện   liên quan đến , giờ  chắc đang trốn ở nhà khó chịu lắm!"
 
 
Mọi   , đều  về phía những căn nhà trong tòa nhà đang sáng đèn nhưng cửa sổ đóng kín.
 
 
Quả thực, những   Chứng nhận đăng ký trong tay, dù bận đến mấy chắc chắn cũng  hóng hớt sự náo nhiệt ,  sớm xuống  đợi. Ngay cả chị em Diệp Vi, ban đầu định xem lễ   ở nhà , cũng  họ nghìn  kêu gọi vạn  gọi tên  ngoài.
 
 
 những   bán Chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu từ sớm hôm nay   ăn ý,  khi ăn cơm xong thì trực tiếp rửa mặt đánh răng  ngủ,  ai  hóng hớt sự náo nhiệt .
 
 
Những   trúng thưởng  thấy ánh sáng xuyên qua cửa sổ các nhà họ, sự buồn bực  đó giờ  cũng  nghĩ thoáng  .
 
 
 , vận may của họ dù  kém đến  thì cũng  thể trông cậy     tiếp theo,  như những   bán Chứng nhận đăng ký, giờ  đến sự náo nhiệt cũng  dám hóng hớt, chỉ  thể ở nhà khó chịu.
 
 
……
 
 
Vì lễ   Chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu, tối hôm đó, đa  cư dân trong đại viện nhà máy cơ khí đều ngủ muộn hơn bình thường khá nhiều, cho đến hơn mười một giờ đêm vẫn còn  nán  bên ngoài.
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-100.html.]
Một   nghi ngờ trúng thưởng, cảm xúc phấn khích,  khi về phòng còn  chuyện với  nhà đến nửa đêm, đến khi thực sự  mở mắt nổi mới ngủ  .
 
 
Đương nhiên, cũng  một  gia đình ngủ muộn   vì phấn khích, mà là vì hối hận, ví dụ như vợ chồng Tôn Dũng ở tầng ba, tối hôm đó họ đặc biệt trầm mặc.
 
 
Hai    đến rạng sáng, vợ Tôn Dũng thực sự  chịu đựng nổi nữa, mới gọi chồng lên giường ngủ.
 
 
 tối hôm đó vợ Tôn Dũng ngủ  ngon lắm, liên tục  mơ mấy giấc, nửa đêm còn  buồn tiểu đánh thức,  thức dậy đang chuẩn   vệ sinh, thì  xỏ giày xong  thấy một bóng  đen kịt  ở phía bên  giường, sợ đến nỗi bật dậy.
 
 
"Là ."
 
 
Cho đến khi bóng  lên tiếng,   là giọng Tôn Dũng, cô mới vỗ n.g.ự.c bật đèn lên hỏi: "Anh  gì ? Nửa đêm nửa hôm  ở đây,       sợ c.h.ế.t khiếp ?"
 
 
Tôn Dũng  khẽ: "Trong lòng  khó chịu quá."
 
 
Vợ Tôn Dũng động tác  khựng , thở dài hỏi: "Vẫn là vì chuyện Chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu ?"
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
"Ngoài Chứng nhận đăng ký thì còn  thể vì chuyện gì nữa chứ?" Tôn Dũng thở dài , "Bà   tối nay bên ngoài náo nhiệt ? Tỷ lệ trúng thưởng     chắc chắn  thấp,  khi   Chứng nhận đăng ký  tăng lên hai trăm , ngày mai kết quả    còn tăng nữa. Giá mà mấy hôm nay  mới bán Chứng nhận đăng ký thì còn đỡ, ít  cũng kiếm  chút tiền, nhưng Chứng nhận đăng ký của nhà chúng   bán sớm quá, một tờ lỗ ngược mười mấy đồng, nghĩ đến là   khó chịu."
 
 
Ai mà  khó chịu trong lòng chứ?
 
 
Vợ chồng họ đều là công nhân viên chức của nhà máy cơ khí, hai  cộng  tổng cộng nhận  mười Chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu, tính theo giá hiện tại, trừ   tiền lương  dùng để thanh toán thì họ đều  thể kiếm  ba ngàn bảy.
 
 
Ba nghìn bảy!
 
 
Họ  việc vất vả cả năm, trừ  các khoản chi tiêu cũng  chắc  tiết kiệm  nhiều tiền như ,  là của trời cho cũng  sai.
 
 
Thế nhưng, chỉ vì một suy nghĩ sai lầm, họ  bỏ lỡ món hời .
 
 
Vợ Tôn Dũng : “Vậy    ? Lúc   cũng khuyên  đợi thêm một chút, nhưng   thế nào? ‘Qua làng   còn quán nữa, đợi thêm chỉ sợ lỗ nhiều hơn, bán  thôi’.”