Số  tiếp xúc với  khác giới dĩ nhiên  ít, cha ruột và em trai thì  , thỉnh thoảng Trương Giang Minh cũng dựa  việc  cao hơn mà đặt tay lên vai cô, huống chi  đây khi học võ, những tiếp xúc cơ thể trong lúc luyện chiêu là điều  thể tránh khỏi.
 
 
 những tiếp xúc đó  hề mờ ám, họ là bạn bè, là sư  ...
 
 
Dương Chinh Minh thì khác, mối quan hệ của họ   thiết hơn  lạ là bao, nên Diệp Vi  chắc    là đơn thuần vì lòng  ơn, và nghĩ rằng cô tự   tiện? Hay là lấy oán báo ơn, định giở trò sàm sỡ với cô?
 
 
Chắc   là vế , động tác của  tuy tỉ mỉ nhưng tốc độ  hề chậm,  nhanh  lau sạch chân  của cô,  chuyển sang chân , trong quá trình đó  hề  chút nào dung tục.
 
 
 vẫn quá kỳ lạ.
 
 
Anh  thấy bẩn ?
 
 
Nếu cô là Dương Chinh Minh, tuyệt đối  thể  chuyện , dù đối mặt với   vì cứu cô mà  bẩn chân cũng .
 
 
Trong lúc miên man suy nghĩ, chân trái của cô cũng   lau sạch,  xỏ  dép lê và cài nút.
 
 
"Xong ."
 
 
Dương Chinh Minh buông chân Diệp Vi   dậy, nhưng   cô, mà nhét khăn tay  túi quần tây,  cúi   vài bước về phía , đưa tay nhặt chiếc cặp tài liệu  rơi xuống đất trong lúc đánh .
 
 
Diệp Vi chợt nhớ  điều gì đó,   , thì thấy đồng chí công an đang  bên cạnh với vẻ mặt phức tạp, còn bên cạnh   là Trương Giang Minh đang mắt tròn xoe.
 
 
Thấy cô  đầu , Trương Giang Minh cuối cùng cũng  hồn, mở miệng  gượng hỏi: "Bạn bè ?"
 
 
Diệp Vi: "..."
 
 
Đồng chí công an  việc nhanh gọn, năm  vây đánh Dương Chinh Minh nhanh chóng  bắt, thế là mấy  Diệp Vi cũng nhanh chóng  chuyển từ hiện trường vụ án đến đồn công an.
 
 
Trong quá trình ghi lời khai, Diệp Vi  Dương Chinh Minh    đánh thật sự là tai bay vạ gió.
 
 
Năm  đó đều là thanh niên thất nghiệp, vốn định nhân cơ hội Thâm Quyến phát hành chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu để kiếm một khoản, kết quả xếp hàng hai ngày trời mà chẳng mua  gì.
 
 
Mấy  trong lòng bực bội, đúng lúc đó đường phố khá lộn xộn, thậm chí  cả cướp giật ngay giữa phố, mấy  tình cờ  thấy, liền nảy sinh ý đồ .
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-185.html.]
Tuy tối mùng mười, thành phố   thông báo phát hành thêm phiếu bốc thăm, nhưng mấy  đó  nếm mùi ngọt từ việc cướp giật,   từ bỏ con đường kiếm tiền .
 
 
Bọn họ cũng  xếp hàng, dùng tiền cướp  mua mấy phiếu đổi thưởng, nhưng mục đích của bọn họ  chỉ là cướp phiếu đổi thưởng, mà còn nhắm đến việc tìm "con mồi béo bở".
 
 
Dương Chinh Minh chính là "con mồi béo bở" mà bọn chúng  phát hiện.
 
 
Mặc dù lương ở Thâm Quyến  chung khá cao, nhưng hầu hết   cũng chỉ dám bỏ  một ngàn tệ mua mười phiếu bốc thăm để thử vận may. Thế nhưng Dương Chinh Minh và Vương Hạo  mua  phiếu đổi thưởng tương đương với hàng trăm phiếu bốc thăm.
 
 
Mà bọn họ chỉ  hai , trong mắt mấy tên đó, bọn họ  chỉ là "con mồi béo bở", mà còn là "con mồi béo bở" dễ cướp.
 
 
Vốn dĩ bọn chúng   hành động từ hôm qua, nhưng Dương Chinh Minh hôm qua vẫn ở trong thành phố, đông , bọn chúng  dám  tay. Thế là  canh chừng một đêm. Sáng nay, bọn chúng thấy Dương Chinh Minh một  rời khách sạn,  cơ hội  đến, liền theo dõi suốt, đến con hẻm   thấy thời cơ  chín muồi thì  tay.
 
 
Mấy  đó  khi  bắt  thành khẩn nhận tội. Danh tính ba  còn  thì  rõ ràng.
 
 
Dương Chinh Minh, nạn nhân, cần  an ủi.
 
 
Diệp Vi, Trương Giang Minh, những   bụng  tay giúp đỡ, cần  khen ngợi.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Chỉ là Trương Giang Minh thì  , nhưng khi khen ngợi Diệp Vi, đồng chí công an luôn  nhịn  liếc  Dương Chinh Minh. Mặc dù đến cuối cùng     gì, nhưng  tinh ý đều  thể  ,    tin hai   đây  quen , cũng  tin Diệp Vi  họ chỉ quen  sơ.
 
 
Diệp Vi giả vờ mắt kém, trong suốt quá trình luôn tỏ thái độ " thấy việc nghĩa  tay,  quang minh chính đại", trông  hề chột  chút nào.
 
 
Sau khi nhận lời khen, Diệp Vi và Trương Giang Minh  thể  về.
 
 
Vừa  khỏi cổng đồn công an, Trương Giang Minh liền biến sắc, hỏi: "Nói , cô với cái tên họ Dương  là ?"
 
 
"Cái gì mà tên họ Dương,    tên đàng hoàng, gọi là Dương Chinh Minh." Diệp Vi như thể mới phát hiện , "Ê, tên hai  đều  chữ 'Minh' đó!"
 
 
Trương Giang Minh  ăn cái trò đánh trống lảng của Diệp Vi, giọng lạnh lùng : "Đều  chữ 'Minh' thì ? Hồi xưa  học, trong sách giáo khoa  là Tiểu Minh cả! Cô thành thật khai báo , quen   từ khi nào?"
 
 
Nghĩ đến việc  đây  ghét nhất  khác gọi  là Tiểu Minh, Diệp Vi  nhịn  bật , nhưng thấy ánh mắt  lạnh lẽo, cô vội mím môi nén , trả lời: "Quen hồi Tết  mà."
 
 
Trương Giang Minh kinh ngạc: "Sớm  !"
 
 
"Thật   chắc cũng   ." Diệp Vi  mấy lời vắn tắt, kể  chuyện Dương Chinh Minh từng bày quầy thu mua chứng nhận đăng ký mua cổ phiếu trong đại viện.