Đứng  hàng, Trương Giang Minh lục lọi chiếc túi đeo  lưng, lấy vé máy bay và các loại giấy tờ  cầm trong tay,  hàng  chậm rãi tiến lên, lo lắng hỏi: "Vy Vy, chúng   thủ tục chắc sẽ   vấn đề gì chứ? Nếu  vấn đề,   máy bay  thì ?"
 
 
Diệp Vi thu ánh mắt từ hàng ghế trống  xa về, an ủi : "Không , chúng   mua vé máy bay, giấy tờ cũng  thiếu, chắc chắn sẽ  thủ tục thuận lợi thôi."
 
 
"Hy vọng là ."
 
 
Lời của Trương Giang Minh  dứt, Diệp Vi   thấy một giọng  quen thuộc từ phía  truyền đến: "Đồng chí Tiểu Diệp? Ồ còn  Tiểu Trương nữa, trùng hợp quá!"
 
 
Trương Giang Minh  quên mất giọng  của Vương Hạo,  tiếng  đầu   thấy Vương Hạo và Dương Chinh Minh, lập tức lộ  vẻ mặt như thấy ma: "Hai    ở đây?"
 
 
"Chúng    Thâm Quyến, xuất hiện ở đây chẳng   bình thường ?"
 
 
Vương Hạo  tủm tỉm hỏi: "Hai  đang xếp hàng  thủ tục,   là mua vé máy bay  Thâm Quyến một tiếng nữa cất cánh ? Oa, chúng  thật  duyên nha, trùng hợp  cùng một chuyến bay!"
 
 
Vừa ,  giơ vé máy bay   mặt Diệp Vi và Trương Giang Minh.
 
 
Dương Chinh Minh   nhiều, nhưng rõ ràng tâm trạng khá , khóe môi nhếch lên  với Diệp Vi: "Thật trùng hợp."
 
 
Diệp Vi  ngạc nhiên khi Dương Chinh Minh và Vương Hạo cũng khởi hành  Thâm Quyến hôm nay, dù  lúc gọi điện thoại  đó cô   cho    thời gian , nhưng cô  ngờ   thật sự  thể đoán đúng phương tiện   của cô, càng bất ngờ hơn là   và cô  mua cùng một chuyến bay.
 
 
Cô : " là trùng hợp."
 
 
Vương Hạo chen  : "Nên  mới  hai   duyên phận mà."
 
 
Trương Giang Minh bực bội lẩm bẩm: "Ai  là duyên phận  nghiệt duyên."
 
 
Vương Hạo nghiến răng, thấy Trương Giang Minh đúng là đầu gỗ, quá    sắc mặt.
 
 
Ngẩng đầu     em của , ánh mắt như dán chặt  Diệp Vi,  hề liếc  ai khác, chắc cũng   lọt lời Trương Giang Minh .
 
 
Vừa trong lòng cảm thán tình yêu quả nhiên ảnh hưởng đến chỉ  thông minh,  vươn tay khoác vai Trương Giang Minh, kéo   sang một bên : "Lại đây,  đây, chúng  mấy hôm   gặp, ôn chuyện cũ ."
 
 
Trương Giang Minh nghĩ  với  quen  lắm ? Có gì mà ôn chuyện.
 
 
 Vương Hạo  thì  cao bằng   cũng  đô con bằng  , nhưng sức lực   hề nhỏ, kéo   sang một bên : "Họ yêu đương, chúng   cần xen  ,   đúng ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-231.html.]
 
Trương Giang Minh   cau mày: "Họ yêu đương lúc nào? Rõ ràng là bạn  đang bám dai như đỉa."
 
 
Nghĩ đến việc   lôi đến sân bay  khi trời sáng, đợi nửa buổi sáng, mãi mới thấy  mà còn  dám lộ diện ngay,  chạy thục mạng  mua vé máy bay để tạo  ảo giác tình cờ gặp gỡ, Vương Hạo thực sự  thể  lời phủ nhận.
 
 
"Anh  gì thế, tuy Minh ca nhà  thích bạn , nhưng     kẻ vô ,   thể  là bám dai như đỉa chứ?" Do dự hồi lâu, Vương Hạo vẫn cắn răng,  chớp mắt , "Hôm nay chúng  thật sự là tình cờ gặp."
 
 
Trương Giang Minh ngậm miệng,  lên tiếng.
 
 
Vương Hạo  nản, tiếp tục : "Thực   thấy, đồng chí Tiểu Diệp   thật sự   ý gì với Minh ca ."
 
 
"Anh   ?" Trương Giang Minh liếc xéo  .
 
 
"Vậy  thấy đồng chí Tiểu Diệp là  như thế nào?" Vương Hạo hỏi, "Chẳng lẽ  khác theo đuổi cô , cô  cũng cứ như bây giờ,  chủ động mà cũng  từ chối?"
 
 
Trương Giang Minh  cần suy nghĩ : "Vy Vy   loại  như ."
 
 
"Đó là đúng , đồng chí Tiểu Diệp    như , nhưng đối mặt với sự thiện chí của Minh ca, cô    như thế, điều   lên điều gì   ?"
 
 
Vương Hạo  xong đợi mãi  thấy Trương Giang Minh mở miệng, liền tự hỏi tự đáp, "Bởi vì cô  đang cân nhắc  , và lúc ,  là một  bạn chân thành mong cô   hạnh phúc, điều cần    là ngăn cản, mà là cho cô  đủ thời gian để suy nghĩ và đưa  quyết định, hiểu ?"
 
 
…
 
 
Tuy Dương, Vương hai   thể vội vã mua  vé cùng chuyến, nhưng chỗ  sát  thì thật sự   cách nào,  thể cứ dùng chiêu  dùng ở ga xe lửa Thâm Quyến   .
 
 
Lúc đó Diệp Vi và Trương Giang Minh  nhận , là vì  ngờ Vương Hạo sẽ  như , nhưng cách  dùng một  thì , dùng  thứ hai thì  coi thường  khác .
 
 
Dù  cũng cùng  một chuyến bay,   nhiều cách để  cùng , nên Vương Hạo  hề nhắc đến cách .
 
 
 ngoài dự liệu của Vương Hạo,  khi lên máy bay Dương Chinh Minh căn bản  tìm  đổi chỗ, vững vàng  ở vị trí mấy hàng ghế phía  Diệp Vi.
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Vua  vội mà thái giám vội, câu   thể  là miêu tả chân thực nhất về Dương Chinh Minh và Vương Hạo lúc , nín nhịn ba bốn phút, Vương Hạo  nhịn , hạ giọng hỏi: "Minh ca,   định nghĩ cách nào để  cùng đồng chí Tiểu Diệp ?"
 
 
"Không."
 
 
Dương Chinh Minh ngẩng đầu, mấy hàng ghế phía  vốn  thẳng tắp,  thể  thấy đỉnh đầu ,   là cúi  xuống  gục đầu,    sang thì  thấy gì cả.