Diệp Vi đương nhiên       ý tưởng, chỉ là Lão Lâm và bọn họ còn  bắt đầu bán hàng,   chợ đêm   thì khó .
 
 
Cho dù , cô  cũng    hàng họ nhập về là loại gì,   cùng nhà sản xuất với hàng của cô  ,  chỉ là giống hình thức, cùng với việc họ rốt cuộc định dùng thủ đoạn nào để cạnh tranh với cô , mới  thể tùy cơ ứng biến.
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
Bây giờ cô    gì cả, ý tưởng  nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
 
 
Nghe xong phân tích của Diệp Vi, Trương Giang Minh : "Hay là,  bảo    dò la tình hình địch?"
 
 
"Không cần , chúng   cãi  với Lão Lâm xong, cô  cho dù   chắc cũng  dò hỏi  gì." Diệp Vi cụp mắt , "Cứ chờ , ông  sớm muộn gì cũng   bán hàng, là lừa  là ngựa,  dắt  dạo mới ."
 
 
"Được thôi."
 
 
Trở về khu gia thuộc, Trương Giang Minh giúp Diệp Vi vác hàng lên.
 
 
Vốn dĩ Trương Giang Minh còn định giúp đếm hàng, nhưng Diệp Vi  để   giúp, : "Anh  học lái xe , mau chóng thi lấy bằng lái, đợi  mua xe ,  sẽ  cần mỗi ngày đạp xe ba gác  chợ đêm nữa, trực tiếp thuê xe của  mỗi ngày đưa đón."
 
 
"Chúng  quan hệ thế nào chứ, cô  dùng xe cứ  một tiếng là ,  chuyện tiền bạc thì khách sáo quá!" Trương Giang Minh khách sáo một câu,  vui vẻ , " đây cũng coi như  khai trương   khách hàng  thiết  ?"
 
 
"Anh  lấy  bằng lái  , mới  khách hàng  thiết." Diệp Vi nhấn mạnh , "Nếu  lấy  bằng lái ,  sẽ mất  khách hàng  là  đó."
 
 
Trương Giang Minh biểu cảm nghiêm túc : "Nhất định  là  thi lấy bằng lái ." Không còn  nhảm với Diệp Vi nữa, vội vàng  đến trường dạy lái xe mà phấn đấu.
 
 
Lấy hàng xong từ ga xe lửa trở về  hơn mười một giờ,   hàng nhiều, Diệp Vi  chỉ  một , bận rộn đến hơn một giờ mới đếm xong hàng.
 
 
Cô  đói đến bụng réo, bận rộn cả buổi sáng  lười nấu cơm, thế là mang tiền  ngoài  tìm đồ ăn.
 
 
Ăn cơm xong đến hơn hai giờ, nghĩ đến buổi tối còn  bán hàng, Diệp Vi   trường dạy lái xe, định về nhà ngủ một lát dưỡng sức. Chỉ là   đến  lầu  68, cô  thấy ở cửa nhà họ Ngô  lầu hai  đông nghẹt.
 
 
Diệp Vi dừng bước, nghĩ chẳng lẽ công an nhanh  , cô  mới báo án hai ngày , hôm nay công an  đến tận cửa bắt   ư?
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-243.html.]
Hay là chuyện Ngô Hưng lôi kéo  đánh bạc  bại lộ ? Mọi  đến đòi công lý ư?
 
 
Diệp Vi men theo cầu thang lên , dừng bước ở cửa nhà họ Ngô, hỏi: "Xảy  chuyện gì ? Sao   đều tụ tập ở cửa nhà họ Ngô thế?"
 
 
Người  ở vòng ngoài  đầu thấy Diệp Vi, tiện miệng hỏi: "Tiểu Diệp, cô  ngoài ?"
 
 
Diệp Vi đáp: "  ăn cơm xong về."
 
 
"Vậy thì cô  thể  bỏ lỡ ,"  đó , "Cô   , Lão Lâm và bọn họ từ Thâm Quyến mang về một tin tức lớn đấy!"
 
 
Thâm Thị, tin tức lớn,   liên hệ nhà họ Ngô, Diệp Vi nghĩ đến điều gì đó, lông mày khẽ nhíu  hỏi: "Tin tức lớn gì ?"
 
 
Đối phương  chú ý đến biểu cảm của Diệp Vi, vẻ mặt hưng phấn : "Con gái thứ ba của nhà họ Ngô, tìm  !"
 
 
Một  phụ nữ trung niên khác mặc áo sơ mi hóa sợi màu trắng bên cạnh cô , liên tục gật đầu : " ,   con gái thứ ba nhà họ Ngô bây giờ  phát đạt, trở thành  Hồng Kông , còn gả cho một ông chủ lớn giá trị tài sản hàng tỷ tệ nữa chứ!"
 
 
Có  chua chát : "Hồng Kông chẳng    nhiều phụ nữ xinh  ? Mấy nữ minh tinh trong phim, ai cũng xinh hơn , ông chủ lớn   tìm nữ minh tinh mà  để mắt đến con gái thứ ba nhà họ Ngô? Trước đây cũng chẳng thấy cô   đẽ gì cho cam."
 
 
"Cô   lão Lâm bọn họ  ? Ông chủ lớn mất con trai, con gái thứ ba nhà họ Ngô mắn đẻ, sinh  một thằng bé mũm mĩm nên mới  lên đời."
 
 
"Không  nhà họ Ngô  gặp vận may gì mà  nhiều chuyện thất đức như  vẫn  thể hưởng phúc tổ tông!"
 
 
"Ông Ngô và con trai ông  còn  mà? Chuyện thất đức   do Lý Cúc Bình  ? Bây giờ     đuổi  ."
 
 
Nghe mấy  đó bàn tán, Diệp Vi mở miệng hỏi: "Người các cô , chắc chắn là chị Ngô Thu chứ?"
 
 
Người phụ nữ trung niên mặc áo sơ mi trắng hỏi: "Ngô Thu? Ai?"
 
 
Người bên cạnh vỗ  cánh tay cô : "Cô quên  ? Con gái thứ ba nhà họ Ngô tên là Ngô Thu mà, con gái nhà họ hình như đều lấy tên theo mùa sinh , con thứ hai sinh mùa đông nên gọi là Ngô Đông, con thứ ba sinh mùa thu nên gọi là Ngô Đông. Lúc đó chúng  còn  đặt tên như   phân biệt  ai lớn ai nhỏ mà."
 
 
Nghe cô  nhắc đến,  mặc áo sơ mi trắng mới chợt nhớ : " đúng, Ngô lão tam tên là Ngô Thu, cô  chạy  bao nhiêu năm nay,  gần như  còn nhớ tên cô  nữa. Nói  thì,  mà lão Lâm bọn họ , tên  giống Ngô Thu?"