họ định  chép con đường thành công của Diệp Vi, cũng bày sạp ở chợ đêm, cùng giá tiền, cùng loại hàng hóa, khách hàng chắc chắn sẽ  xu hướng mua ở chỗ cô  hơn, dù  thì cô   bày sạp lâu hơn .
 
 
Muốn  sức cạnh tranh, giá  rẻ hơn, mà   thể chỉ rẻ hơn hai ba tệ.
 
 
Như , lợi nhuận của họ sẽ  ít ỏi.
 
 
 lúc hai  đang do dự  quyết định , họ phát hiện  một cửa hàng bán buôn  cùng kiểu dáng, tuy chất lượng quần áo của cửa hàng  kém hơn nhiều, nhưng giá nhập hàng   rẻ.
 
 
Lão Chu ban đầu  do dự, ông lo lắng quần áo rẻ như , mặc   bao lâu  hỏng mất.
 
 
Lão Lâm  nghĩ rằng tuy chất lượng quần áo đó   , nhưng dù gì cũng  bằng vải, mặc hai ba tháng chắc chắn  vấn đề gì. Hơn nữa, cửa hàng bán buôn  mở , chứng tỏ  khách hàng nhập hàng của họ,  khác nhập hàng bán , họ chắc chắn cũng bán .
 
 
Hơn nữa, quần áo ở cửa hàng  thực sự quá rẻ, với  vốn ít ỏi của họ, nếu nhập hàng ở cửa hàng  đó, nhiều nhất cũng chỉ nhập  năm sáu mươi bộ.  nếu nhập hàng ở cửa hàng ,  cơ sở tiết kiệm một phần vốn để nhập thêm đồ chơi, họ ít nhất vẫn  thể nhập thêm bảy tám chục bộ quần áo nữa.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Lão Lâm phân tích xong, Lão Chu liền đồng ý nhập quần áo trẻ em giá rẻ hơn.
 
 
Dù giá nhập rẻ, nhưng Lão Lâm ban đầu  định đặt giá thấp như . Cùng kiểu dáng, họ bán giá thấp hơn Diệp Vi năm tám tệ   cạnh tranh ,  cần thiết  ép giá xuống thấp hơn nữa để  kiếm ít tiền .
 
 
 khi gặp Diệp Vi và Trương Giang Minh ở ga tàu hỏa,  họ chế giễu một trận, Lão Lâm   đổi ý định, quyết định học hỏi tới cùng, tổ chức khuyến mãi lớn.
 
 
Khi ông   đề xuất chuyện , Lão Chu vẫn  đồng ý. Khuyến mãi càng lớn, lợi nhuận của họ càng mỏng, lúc đó nhập hàng về bán hết thì  ích gì, chẳng  vẫn  kiếm  bao nhiêu tiền ?
 
 
 Lão Lâm  mục đích của việc khuyến mãi   là bán hàng, mà là để thu hút khách hàng,  lấy Diệp Vi  ví dụ, hỏi tại  cô  kinh doanh   như ? Chẳng  là vì hoạt động ngày đầu tiên   ?
 
 
Chỉ cần  khách hàng , họ còn  lo lắng về việc  kiếm  tiền   ?
 
 
Hơn nữa, ông  cũng   cứ khuyến mãi mãi, chỉ một buổi tối thôi, cũng  lỗ  bao nhiêu tiền.
 
 
Lão Lâm   lý  tình, Lão Chu suy nghĩ xong,   nữa đồng ý.
 
 
Và , ngày đầu tiên khai trương, họ quả nhiên bán chạy như tôm tươi!
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-248.html.]
 
Vì  lượng hàng nhập về tương đối ít, cộng thêm việc họ chuyên chọn những mẫu bán chạy ở sạp của Diệp Vi để nhập hàng, nên  đến chín giờ, quần áo trẻ em họ nhập về  bán gần hết.
 
 
Mười giờ dọn hàng,  quần áo trẻ em còn   đến năm bộ.
 
 
Lão Lâm đắc ý trong lòng, khi dọn hàng về vốn định đến sạp của Diệp Vi khoe khoang vài câu, nhưng xe ba gác   xong, ông   thấy sạp    , liền   với Lão Chu: "Chắc chắn là thấy chúng  bán chạy,  hàng của  bán  , nên về nhà  sớm ."
 
 
Lão Chu tuy cũng     lành gì, nhưng  mấy coi trọng chuyện Lão Lâm so đo với Diệp Vi,  đáp lời, chỉ giục: "Thôi  , chúng  cũng mau về đếm tiền ."
 
 
Đếm tiền quả thực là việc lớn, Lão Lâm  lằng nhằng nữa, dùng sức đạp bàn đạp.
 
 
Về đến đại viện, Lão Chu trực tiếp đến nhà Lão Lâm, dỡ hàng xong hai  liền  nhà, đổ hết tiền trong ví .
 
 
Tuy họ khuyến mãi lớn, nhưng giá nhập quần áo trẻ em thấp, nên mỗi bộ quần áo cũng  thể kiếm  ba bốn tệ, cuối cùng tính , lợi nhuận tối nay gần ba trăm tệ.
 
 
Ba trăm tệ!
 
 
Trước đây khi nhà máy cơ khí trả lương bình thường, họ  việc vất vả một tháng, thu nhập cũng  cao hơn ba trăm là bao.
 
 
Thế mà ba trăm tệ , họ chỉ kiếm  trong một buổi tối!
 
 
Lão Chu  khỏi cảm thán: "Chẳng trách bây giờ ai cũng  bỏ việc nhà nước  ngoài kinh doanh."
 
 
"Tuy  nhiều  bỏ việc nhà nước  ngoài kinh doanh, nhưng một đêm kiếm ba trăm tệ,    bình thường nào cũng kiếm  ." Lão Lâm đắc ý , "Nếu       khuyến mãi, tối nay chúng   chắc  kiếm  nhiều tiền như ."
 
 
" thế, đúng thế."
 
 
Mặc dù  đó Lão Chu khá khó chịu với việc Lão Lâm cứ so đo với Diệp Vi, nhưng  khi tính  lợi nhuận tối nay, ông    đổi suy nghĩ, giơ ngón cái lên : "Lão Lâm, đầu óc ông quả thực linh hoạt.  chúng  chỉ còn năm bộ quần áo trẻ em,    thế nào đây?"
 
 
"Không  cả, ngày mai  gọi điện cho ông chủ bán buôn, bảo ông  gửi hàng chúng  cần đến là ." Lão Lâm  mấy quan tâm , " nếu   việc kinh doanh cứ  như , mấy chục bộ hàng chắc chắn  đủ bán,  định đầu tư thêm tiền , ông thấy ?"
 
 
"Lại còn  đầu tư thêm tiền?" Lão Chu lộ vẻ khó xử, "Cái ... rủi ro  lớn quá ?  thấy sạp của Diệp Vi cũng chỉ bán  nhiều  ngày khuyến mãi,  đó mỗi ngày cũng chỉ bán  mười mấy bộ. Chúng  nhập thêm mấy chục bộ hàng, chắc đủ bán trong một tuần..."