Nói cũng thật trùng hợp, lời Dương Chinh Minh  dứt thì   đẩy cửa bước ,   ngẩng đầu  một cái, vẫy tay: “Lão Tiêu, ở đây.”
 
 
Diệp Vi  dậy  về phía cửa, chỉ thấy một thanh niên mặc áo bông dày,  tháo găng tay  bước .
 
 
Đến gần, thanh niên dừng ,  Diệp Vi   sang Dương Chinh Minh hỏi: “Vị  là?”
 
 
“Diệp Vi, bạn của .” Dương Chinh Minh  xong   về phía Diệp Vi, giới thiệu, “Đây là Tiêu Bình, sư  đại học của , hiện đang  việc ở viện thiết kế.”
 
 
“Chào  Tiêu.” Diệp Vi đưa tay  .
 
 
Tiêu Bình trông cao hơn Dương Chinh Minh vài phân, ước chừng một mét chín, lông mày rậm mắt to,  chuyện  chút giọng Đông Bắc,     là  vùng Đông Bắc.
 
 
Anh  tính cách sảng khoái, mở miệng liền : “Đã là bạn bè  thì đừng ‘’ với ‘’ nữa, cô cứ như lão Dương, gọi  là lão Tiêu .”
 
 
Diệp Vi    hướng nội, nhưng cũng  hoạt ngôn bằng Tiêu Bình, do dự một lát thấy Dương Chinh Minh gật đầu, mới gọi: “Lão Tiêu,  cứ gọi  là Tiểu Diệp là .”
 
 
“Được thôi.” Tiêu Bình đồng ý ngay.
 
 
Trong lúc hàn huyên, phục vụ  bưng món lươn xào dầu mè đến, món   đưa cơm, Tiêu Bình  thấy liền bảo phục vụ mang cơm lên. Đợi phục vụ xách thùng giữ nhiệt lên, Tiêu Bình dùng ánh mắt  hiệu Dương Chinh Minh múc cơm cho Diệp Vi .
 
 
Dương Chinh Minh  theo,  khi đưa bát cơm cho Diệp Vi,  múc một bát cho Tiêu Bình,   nhận bát cơm : “Khủng khiếp thật, hôm nay  cũng  ăn cơm do ông chủ lớn múc .”
 
 
Dương Chinh Minh liếc mắt: “Ăn cơm của  .”
 
 
“Chỉ ăn cơm  thì  ,” Tiêu Bình  ,  ăn một miếng cơm lớn kèm lươn,  Diệp Vi mở lời, “Chuyện tiệm của cô em là ?”
 
 
“Là thế ,  đây  bán hàng ở chợ đêm, chủ yếu kinh doanh quần áo trẻ em và đồ chơi,    thêm trò nhà phao, trò    ưa chuộng, nên  bắt đầu suy nghĩ mở rộng kinh doanh. Vừa  cửa hàng quần áo tầng một của Bách hóa  Bảy ở quận Dương Thụ đóng cửa,  khi  đến xem, thấy vị trí phù hợp,  mở một khu vui chơi trẻ em ở đó.”
 
 
Giới thiệu xong nguyên nhân, Diệp Vi tiếp tục : “Sau đó,  tìm vài công ty thiết kế, nhưng  khi tham khảo thì thấy, nghiệp vụ của họ cơ bản đều là thiết kế nội thất gia đình, và  khi trò chuyện, họ đều   khó đạt  hiệu quả  mong .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-300.html.]
 
Tiêu Bình hỏi: “Hiệu quả cô  là gì?”
 
 
Diệp Vi hỏi: “Anh  đến Đại Thế Giới ?”
 
 
“Đến .” Tiêu Bình suy nghĩ một lát, hỏi: “Cô  trong  gian hạn chế của cửa hàng, tạo  những thế giới nhỏ với các chủ đề khác  như ở Đại Thế Giới ?”
 
 
Lãnh Hàn Hạ Vũ
“Có thể  là như .”
 
 
Tiêu Bình nghi hoặc hỏi: “Tuy  độ khó, nhưng Thượng Hải nhiều công ty thiết kế như , chẳng lẽ   công ty nào đáp ứng  yêu cầu của cô ?”
 
 
Diệp Vi lắc đầu: “Một là họ chủ yếu  thiết kế nội thất gia đình,  giống lắm với thiết kế cửa hàng thương mại, hai là dù   thiết kế cửa hàng thương mại, cũng chỉ là kết hợp  cơ sở sản phẩm hiện , mà khu vui chơi  hình dung, một  thiết  trò chơi   sản phẩm sẵn … Hơn nữa, nếu  xây dựng  gian nhỏ bên trong cửa hàng, sẽ liên quan đến kiến thức kiến trúc, nên những nhà thiết kế   kiến thức dự trữ về mặt   dám nhận.”
 
 
Nếu là xây một căn nhà nhỏ  nền đất bằng phẳng, nhà thiết kế nội thất  thể sẽ   gì  lo ngại.
 
 
 Diệp Vi  xây dựng một kiến trúc nhỏ hai tầng thậm chí ba tầng bên trong cửa hàng để trẻ em leo trèo, kiến trúc như  dù nhỏ đến  cũng đòi hỏi độ  định kết cấu  cao, nhà thiết kế nội thất bình thường đương nhiên  dám nhận.
 
 
Đây cũng là lý do Diệp Vi nghĩ đến việc tìm Dương Chinh Minh giúp đỡ,   học thiết kế kiến trúc ở đại học, tuy  khi  nghiệp  cục quy hoạch   thiết kế nhiều, nhưng chắc chắn quen   nhiều nhân tài liên quan.
 
 
 Diệp Vi  ngờ, Dương Chinh Minh  giới thiệu Tiêu Bình đang  việc ở viện thiết kế.
 
 
Mặc dù Tiêu Bình   là nhân vật lớn trong viện thiết kế, nhưng  thể tham gia  những dự án lớn như phát triển và cải tạo đường Hoàng Hà, chắc chắn cũng   là hạng tép riu. Tìm   giúp thiết kế cửa hàng, theo Diệp Vi thấy thì chẳng khác nào g.i.ế.c gà dùng d.a.o mổ trâu.
 
 
Tiêu Bình cũng  chê dự án của Diệp Vi nhỏ,  khi đồng ý gặp mặt  chuyện, Dương Chinh Minh   với  là  thiết kế cửa hàng.
 
 
Huống hồ công việc  của  tuy   ăn lương chết, nhưng lương cộng với tiền thưởng dự án, tính trung bình thì thu nhập hàng tháng cũng chỉ tám, chín trăm tệ.
 
 
Tám, chín trăm tệ  cũng là mức lương  mới đạt  trong năm nay, cùng thời điểm năm ngoái, thu nhập trung bình hàng tháng của   đến sáu trăm tệ, khi   nghiệp đại học và  viện thiết kế còn ít hơn,  đến hai trăm tệ.
 
 
Mà giá nhà ở thành phố Hồ Thị, năm    nghiệp đại học  tăng lên năm, sáu trăm tệ một mét vuông, đến năm nay  càng tăng lên bốn chữ , mức tăng giá nhà cao hơn nhiều so với mức tăng lương của .