Hình như cái gì, Diệp Vi  thể diễn tả , nhưng cô    lắm, nghiêng mắt hỏi: “Anh lấy  phận gì để gặp em trai em gái em?”
 
 
Câu hỏi  đúng ý Dương Chinh Minh.
 
 
Anh  chút do dự   lời mà từ đêm đầu tiên đưa Diệp Vi đến cổng đại viện nhà máy cơ khí,   luôn  hỏi: “Vy Vy,  thích em, em  bằng lòng  bạn gái  ?”
 
 
Ban đầu, Dương Chinh Minh  hỏi Diệp Vi câu   Tết Dương lịch, nhưng  khi  lịch trình vòng tuyển chọn cuộc thi do Bảo Bối Tinh Cầu tổ chức,   lùi thời gian  nửa tháng.
 
 
  khi  hẹn với cô, đặt nhà hàng, chuẩn  hoa xong, hôm đó   đột nhiên nhận  điện thoại của Diệp Vi,   công ty cô tạm thời  chuyện, cần cô  về xử lý, và  chắc khi nào sẽ kết thúc, bữa ăn đó tự nhiên cũng chìm  quên lãng.
 
 
Sau đó cô bận tối mặt tối mũi,  gặp cô một  cũng khó,  gì đến chuyện tỏ tình chính thức.
 
 
Vì   nghĩ hãy đợi thêm một chút,  Tết, mùng tám chính là kỷ niệm hai năm họ quen , đề nghị  ngày đó  lẽ sẽ ý nghĩa hơn.
 
 
 kế hoạch thường  theo kịp sự  đổi,  đến Tết,    nhịn  nữa.
 
 
So với việc Dương Chinh Minh hỏi cô   cùng  đón Tết , khi  câu hỏi , Diệp Vi tỏ  bình tĩnh hơn nhiều.
 
 
Họ  quen  gần hai năm, thời gian  hề ngắn, gần một năm qua cũng tiếp xúc  nhiều,   sự hiểu  nhất định về .
 
 
Mặc dù khi mới  thấy các bình luận, Diệp Vi  nghĩ rằng nếu  yêu đương thì  tiên  xem bình luận,  đó  hợp thì yêu,  hợp thì thôi.
 
 
 cô và Dương Chinh Minh  qua  lâu như , mà các bình luận cũng  từng xuất hiện những cuộc thảo luận liên quan đến đời sống tình cảm cá nhân của cô,  thể là   nhưng cô   thấy, hoặc là cô quá kín đáo,   bình luận  rõ tình trạng tình cảm của cô.
 
 
Vì   thể xem  , chi bằng thuận theo tự nhiên.
 
 
Nếu thuận theo tự nhiên, Diệp Vi thực sự thích Dương Chinh Minh, tuy   chiếm một vị trí quá quan trọng trong lòng cô, nhưng cô bằng lòng yêu đương với .
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Anh  trai mà, cũng   thói hư tật  gì, lúc mới quen còn hút thuốc, giờ thì ngay cả t.h.u.ố.c lá cũng  bỏ.
 
 
Yêu đương với , bất kể  thể  đến cuối cùng  , chắc chắn  thiệt thòi.
 
 
Và cô  chuẩn  tâm lý sẵn sàng từ   đồng ý , chỉ là gần đây công việc quá bận rộn,  mấy để tâm đến tình cảm cá nhân.
 
 
Giờ   đề nghị, cũng  cần kéo dài thêm nữa, Diệp Vi suy nghĩ một chút, gật đầu : “Được.”
 
 
Dương Chinh Minh lập tức vui mừng hớn hở, : “Ba mươi Tết  sẽ đến sớm.”
 
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-452.html.]
“Được…”
 
 
Diệp Vi còn   hết chữ “”,  phản ứng , lập tức  tức  buồn , rút tay khỏi tay , vỗ  mu bàn tay  một cái : “Yêu đương và cùng đón Tết chỉ  chọn một!”
 
 
“Thôi ,  chọn yêu đương.”
 
 
Diệp Vi liếc : “Anh thất vọng ?”
 
 
“Không .” Dương Chinh Minh nặn  một nụ , nhưng khóe môi còn  kịp cong lên   giữ  nữa, lông mày giãn , ghé sát  Diệp Vi , “Anh  vui!”
 
 
Anh nâng mặt cô,  thẳng  mắt cô ở cự ly gần, trịnh trọng : “Anh  , ,  lâu   vui như .”
 
 
Diệp Vi  bao giờ nghĩ  là  mặt dày, nhưng    như , cô vẫn  chút  chống đỡ nổi, ánh mắt bất giác đảo lung tung, cho đến khi giọng  trầm khàn của   vang lên: “Vy Vy,   thể hôn em ?”
 
 
Không đợi cô trả lời, môi   đặt lên.
 
 
--- Chương 89 ---
 
 
Năm 1994, Nhà nước ban hành “Về việc  sâu sắc thêm công cuộc…
 
 
Vào đúng ngày ba mươi Tết, Diệp Vi vẫn cùng Dương Chinh Minh ăn một bữa cơm.
 
 
 bữa cơm  là ăn  buổi trưa, mà  dân Thượng Hải địa phương đều ăn cơm tất niên  buổi tối, nên theo Diệp Vi, đây  nên tính là cơm tất niên.
 
 
Tuy nhiên, Dương Chinh Minh  cho rằng đó là cơm tất niên, nơi  sống thời thơ ấu   nhiều thanh niên trí thức, những   đến từ khắp  miền, thời gian ăn cơm tất niên của mỗi  khác ,  chỉ   ăn  buổi trưa, mà còn   nửa đêm dậy chuẩn , ăn xong  khi trời sáng.
 
 
Theo , bất kỳ lúc nào trong ngày đó đều  thể là cơm tất niên.
 
 
Tất nhiên, khi  bàn ăn chỉ  một   thì  tính.
 
 
Bữa cơm  ăn tại nhà Dương Chinh Minh, ngôi nhà  là căn nhà mà   để  cho .
 
 
Bao nhiêu năm nay,  vẫn  bán căn nhà , nhưng để sống thoải mái hơn,  khi  tiền   mua luôn căn bên cạnh, đập thông hai căn, sửa sang thành một căn hộ một phòng ngủ một phòng khách, cũng  bếp và nhà vệ sinh.
 
 
Nhà bếp ít khi  dùng đến, Dương Chinh Minh  ít khi nấu ăn ở nhà, một là công việc bận rộn, hai là   quá chú trọng ăn uống, so với việc nấu nướng,  thà  ngoài ăn qua loa một bữa.
 
 
 tài nấu nướng của   tệ, món tơ lươn xào giòn    thua gì ở nhà hàng bên ngoài, món canh yêm đốc tiên cũng thực sự  tươi ngon, Diệp Vi  ăn hết một bát cơm lớn.
 
 
Ăn uống no nê, Dương Chinh Minh dọn dẹp đơn giản, lấy khăn quàng cổ và áo khoác, cùng Diệp Vi  dạo.