Diệp Vi  quá bận tâm đến vấn đề , bất kể   vì lý do gì mà nhất quyết  vớt lon nước ngọt lên, việc   say xỉn là sự thật, để   một  ở đây cố chấp đến cuối cùng,  lẽ lon nước ngọt  vớt , mà    cũng rơi xuống theo.
 
 
Một  say xỉn rơi xuống sông, sống sót     là một vấn đề.
 
 
Cô cũng  định giúp   vớt lon nước ngọt, một là   dụng cụ, hai là cô  tin tưởng   lắm, nhỡ   giả say, nhỡ    đồng bọn, cô mà giao lưng cho   thì nguy hiểm  bao.
 
 
Vì , Diệp Vi miệng khuyên nhủ: "Anh  ý thức như   , nhưng  bây giờ đang say, đầu óc   tỉnh táo, hơn nữa   dụng cụ trục vớt, cứ tay  vớt như ,  lẽ lon nước ngọt  vớt ,   rơi xuống  ."
 
 
Có lẽ vì say nên đầu óc chuyển động chậm hơn,   mất một lúc mới hỏi: "Vậy   ?"
 
 
"Lời khuyên của  là, bây giờ  xuống khỏi lan can, về nhà , đợi ngày mai tỉnh rượu , nếu vẫn còn , thì  mang theo dụng cụ đến vớt chiếc lon nước ngọt  lên." Nếu tỉnh    còn tâm trí đó thì thôi.
 
 
Diệp Vi nghĩ nghĩ,    nửa câu , "Tóm , trong tình trạng hiện tại của ,   khuyên   việc nguy hiểm như ."
 
 
Người thanh niên  suy nghĩ gần hai phút, mới gật đầu : "Cô  đúng."
 
 
Nói xong, nửa cái chân đang gác  lan can nhấc lên, rốt cuộc là  say, trong quá trình đó   loạng choạng một chút, nhưng may mắn là tay  rời khỏi lan can, suýt nữa thì   vững  .
 
 
Đứng vững  ,    Diệp Vi : "Vậy  về nhà nhé?"
 
 
"Anh  đường về ?"
 
 
"..." Anh   xung quanh một vòng,  thể  rõ .
 
 
Diệp Vi  mấy ngạc nhiên, mặc dù    chuyện với cô  bình thường, cũng  hề phát điên vì rượu, trông  vẻ  say lắm.  việc    thể   chuyện tay  vớt lon nước ngọt thì  giống như   say.
 
 
Giúp  thì giúp cho trót, Diệp Vi hỏi: "Anh còn nhớ  sống ở  ?"
 
 
Anh   một địa điểm, là một khu dân cư gần đó.
 
 
Diệp Vi ghi nhớ tên khu dân cư, : "Anh đợi một chút."
 
 
Đi  ngoài hai bước, sợ      cố chấp với lon nước ngọt,  dừng bước : "Anh  theo ."
 
 
"Ồ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ky-phat-tai-o-thuong-hai-thap-nien-90/chuong-489.html.]
 
Lần    trả lời  nhanh,  theo  Diệp Vi  ngoài.
 
 
Diệp Vi  đến bên xe kéo cửa xe, cúi  lấy chiếc túi xách từ ghế phụ lái ,  lấy chiếc điện thoại 'alo-'  khỏi túi, đang định gọi điện cho công ty taxi thì   thấy một chiếc Fu Kang chạy tới, liền nhanh chóng vẫy tay chặn .
 
 
Chiếc Fu Kang dừng , Diệp Vi   chuẩn  gọi , nhưng  mở miệng thì  kẹt , cô   tên đối phương.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
 
 
Tuy nhiên, giây tiếp theo, cô  .
 
 
Đương nhiên     đột ngột tự giới thiệu, mà là do bình luận trực tiếp :
 
 
【Ơ? Đây chẳng  Trần Tễ Vân ? Anh  và nữ chính cũng  quen  sớm  ?】
 
 
【  vì  nữ chính đột nhiên lao  khỏi xe để cứu , cô     vượt qua màn đêm dày đặc,  thấy tài năng    ,      sẽ trở thành một ông trùm công nghệ, nên định sớm bắt chuyện  quen ?】
 
 
【À,   phía    quá , nữ chính   là 'mắt lửa tinh kim', còn vượt qua màn đêm  thấy tài năng   Trần Tễ Vân, nghĩ nhiều quá 】
 
 
Thấy bình luận cuối cùng, Diệp Vi cảm thấy đồng cảm sâu sắc, cô   là 'mắt lửa tinh kim', tài năng    thứ  thể hình tượng hóa ,  khi cứu , cô thực sự     cứu sẽ là ông trùm tương lai nào cả.
 
 
Hơn nữa,  thật lòng, Diệp Vi   đánh giá  thanh niên bước  từ chỗ tối.
 
 
Anh  trông tuổi  lớn lắm,  thể  từ hai mươi lăm đến ba mươi, ngoại hình cũng  tệ, ngũ quan  gọi là tinh xảo nhưng  cân đối, khí chất ôn hòa.
 
 
 qua cuộc trò chuyện  , Diệp Vi cảm thấy khí chất     giống như ngây ngô hơn.
 
 
Thực sự  giống một   thể trở thành đại gia.
 
 
Quả nhiên là  thể trông mặt mà bắt hình dong.
 
 
Mặc dù    mắt   sẽ trở thành đại gia, nhưng Diệp Vi  định  đổi kế hoạch ban đầu, giả vờ như vẫn   tên họ của  , gọi một tiếng "Thưa ", gọi   qua đường,  đưa   ghế  taxi.
 
 
Đóng cửa xe , Diệp Vi  tiến thêm một bước, mở cửa ghế phụ lái,  địa chỉ với tài xế, hỏi: "Đến đó bao nhiêu tiền?"
 
 
Tài xế   địa chỉ, sắc mặt    lắm: "Đoạn đường ngắn thế , để   tự  bộ về   ? Còn bắt  chở, phí thời gian của ."
 
 
"Chủ yếu là   say , phía   là sông, để   tự về sợ là sẽ xảy  chuyện, bác cứ coi như là phát tâm  phúc, đưa   một đoạn  ạ." Diệp Vi    rút một tờ một trăm tệ từ ví , đưa qua , "Đây là tiền xe,  cần trả ,  phiền bác đưa  đến nơi , đưa   tận khu dân cư, hoặc nếu khu dân cư  bảo vệ, nhờ họ đưa  về nhà."